Chương trước
Chương sau


Người đàn ông trung niên khách khí nói: “Cửu gia là Vạn Tử Vận, con trai thứ chín của các chủ Vạn Thiên các!”

“Chuyện gì?”

Tần Ninh quen biết Vạn Tử Hành và Vạn Khuynh Tuyết.

Vạn Tử Vận này ngược lại chưa từng nghe qua.

“Bọn ta ở trong cấm địa gặp vật cưỡi của Tần công tử, vật cưỡi kia hình như bị kẹt!”

“Chỉ là dù Cửu gia thực lực Thiên Nhân thất bộ đỉnh phong, nhưng cấm địa kia cũng không dám tiến vào, quá nguy hiểm…”


“Cửu gia dẫn người canh chừng ở đó”.

“Phái bọn ta đến tìm Tần công tử, có lẽ Tần công tử có cách!”

Nghe đến lời này, chân mày Tần Ninh cau lại.

Cửu Anh bị kẹt?



“Làm phiền rồi, dẫn bọn ta đi!”

“Khách sáo quá!”

Người đàn ông trung niên chắp tay nói: “Cửu gia luôn nói với bọn ta Tần công tử và Vạn Thiên các ta giao tình sâu đậm, bọn ta cũng xem như không phụ kỳ vọng của Cửu gia, cuối cùng đã tìm thấy Tần công tử”.

Một bên hai người Lâm Ngữ Thành và Tổ Định nghe thấy vậy trong lòng khen ngợi.

Nhìn xem! Nhìn Vạn Thiên các người ta không hổ danh là làm ăn sẽ biết làm việc.

Vật cưỡi của Tần Ninh bị kẹt liền phái người đi khắp nơi tìm Tần Ninh, thông báo Tần Ninh.

Bọn họ cũng đã nghe qua tên Vạn Tử Vận này.

Chính là con trai thứ chín của Vạn Cửu Thiên các chủ Vạn Thiên các.

Ở bên trong Vạn Thiên các cũng rất được coi trọng.

Lần này người của Vạn Thiên Các do Vạn Cửu Thiên dẫn đội.

Đám người dưới hướng dẫn của mấy người đi về một hướng.

Dần dần mấy chục thân ảnh đi đến giữa một dãy núi.

Bốn phía dãy núi xuất hiện từng đường sấm sét.

Giống như vùng này thiên lôi đánh xuống, oanh tạc từng tấc đất.

Mà trong sấm sét đó, mấy tia chớp xoẹt qua mang theo mấy phần khí tức.

“Ở ngay phía trước!”

Người đàn ông cầm đầu nhìn về phía dãy núi kia, dù chỉ là nhìn xa cũng hít một hơi.

“Chỗ này, sấm sét đan xen hết sức hung tàn, các chủ tiến vào trong đó nhưng không cách nào chống cự”.

“Cũng không biết vật cưỡi của Tần công từ làm sao vào được bên trong…”

Chính lúc này, tiếng xé gió vang lên.

Mấy thân ảnh chạy như bay tới.

“Tần công tử!”

Người đàn ông cầm đầu kia thoạt nhìn diện mạo ngoài ba mươi tuổi, áo quần không gió mà động, hạ xuống trước mặt Tần Ninh.

Sau khi người đàn ông nhìn thấy Tần Ninh thì mang theo cảm giác nhẹ nhõm.

“Cửu thiếu gia!”

Đám người Vạn Thiên các lần lượt hành lễ.

Vạn Tử Vận – con trai thứ chín của các chủ Vạn Cửu Thiên Vạn Thiên các!

“Đã sớm nghe Tử Hàng và Khuynh Tuyết nhắc đến tên húy của Tần công tử, ta luôn muốn quen biết, ở tiệc Hàm Vương lại không có cơ hội”, Vạn Tử Vận khách khí nói: “Hôm nay cuối cùng đã nói được một câu rồi”.

Tần Ninh cũng khách khí gật đầu một cái.

“Cửu Anh kia của Tần công tử vào vùng đất này, hình như đang tu luyện”.

“Chỉ là chẳng biết tại sao trong dãy núi này biển sấm sét đột nhiên thay đổi, Cửu Anh kia rơi vào nơi nguy hiểm”.

Vạn Tử Vận không dài dòng, đi thẳng vào vấn đề: “Có lẽ nó muốn hấp thu sức mạnh sấm sét để tu hành, nhưng lại đánh giá thấp trình độ quỷ dị bên trong hải đảo này!”

Tần Ninh nhìn về phía dãy núi kia, hắn cân nhắc chốc lát rồi nói: “Không sao, tên kia da thô thịt dầy, lại có vương khí hộ thể!”

“Ban đầu đúng là không sao, nhưng trước khi Tần công tử tới thì đã có người đi vào!”

Vạn Tử Vận trầm ngâm nói: “Là người của thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu!”

“Vạn Thiên các bọn ta và họ vốn không hợp nhau, hơn nữa lần này ta mang hơi ít người, cho nên không cản trở được…”
“Nếu nhìn thấy ở bên trong, có lẽ bọn họ sẽ nổi lên tâm tư”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.