Chương trước
Chương sau


Tần Ninh liên chuyển từng viên huyền đan bát phẩm kia đến trước người.

Nước Hối Linh lúc này được đổ ra từng giọt từng giọt.

Trong nháy mắt ở trước mặt Tần Ninh ngưng tụ một đường thủy luân.

Giống như một bánh xe nước ở nông thôn, nhìn hết sức đặc biệt.

Mà giữa nước Hối Linh kia, từng viên đan dược giống như hạt châu, lúc này xâu chuỗi lại thành một hình tròn.

Dần dần cùng với nước Hối Linh rót vào, bây giờ từng viên đan dược tan vào nước.

Mà nước Hối Linh từ không màu hóa thành màu xanh.


“Tần công tử, cái này...”, Vạn Tử Vận thật sự là không nhịn được.

Những huyền đan bát phẩm này mỗi một viên mặc dù nói đều là bổ sung khí huyết, nhưng mỗi một viên công hiệu cũng có chênh lệch.

Tan ra như vậy, cơ thể võ giả căn bản không cách nào hấp thu!

“Không có sao, ta tự có chừng mực!”, Tần Ninh nhàn nhạt nói.

Lúc này dòng nước màu xanh hòa tan kia chảy vào trong miệng Tần Ninh.

Thấy một màn này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.



Tần Ninh đang làm gì?

Uống như vậy thì khác nào là đang uống độc!

Mỗi một viên đan dược đều có hiệu quả riêng của nó.

Nếu uống hỗn hợp vào thì sẽ khiến cho dược hiệu của đan dược bị thay đổi.

Chỉ hơi sơ sẩy thì sẽ chết!

Dần dần, Tần Ninh đứng yên.

Sức mạnh trong cơ thể lúc này dần dần truyền ra.

Từng luồng khí tức ngưng tụ lại, Cửu Linh Tinh Thần Quyết vận chuyển.

Khí huyết mạnh mẽ phảng phất như chảy ra từ trong thất kinh bát mạch của Tần Ninh.

Một luồng khí tức khiếp người khiến cho người ta cảm giác Tần Ninh lúc nào cũng có thể nổ tung.

Nhưng khi Tần Ninh tự chủ điều tiết, khí huyết táo bạo bên trong cơ thể lại dần dần trở nên yên ổn.

Gò má tái nhợt lúc này dần dần khôi phục huyết sắc.

Thời gian từ từ trôi qua, ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia bình tĩnh rồi thở ra một hơi.

"Tốt rồi!"

Nói xong, Tần Ninh nhìn về phía trước và nói: "Hiện tại không còn vấn đề gì nữa, lên đường thôi!"

Diệp Viên Viên cùng Cốc Tân Nguyệt còn muốn nói điều gì nữa nhưng lại nhịn xuống.

Bởi vì giờ khắc này, nhìn Tần Ninh đúng là khôi phục không ít.

Đám người đi về phía khu vực sấm sét.

"Tần công tử, chúng ta... Tiến vào kiểu gì?"

Vạn Tử Vận nghi hoặc hỏi.

Thiên Bảo lâu cùng thương hội Diệp gia có bảo khí siêu phẩm có thể khắc chế sấm sét để tiến vào bên trong, nhưng bọn họ thì không có.

Nếu không ông ta cũng sẽ không ở nơi đây chờ đợi mà là tiến vào từ lâu rồi.

"Đi vào thôi!"

Tần Ninh nói với vẻ dĩ nhiên.

"..."

Đi vào...

Ông ta cũng biết là đi vào.

Thế nhưng lực công kích của sấm sét đúng là rất mạnh.

Chỉ khẽ sơ sẩy thôi có thể sẽ chết luôn.

Đi vào kiểu gì?

Tần Ninh đi đến chỗ gần khu vực sấm sét.

Ngón tay khẽ chỉ ra, tiếng lốp bốp vang lên.

Sấm sét kia trong nháy mắt hóa thành mãnh hổ cắn xé tới.

Tần Ninh lập tức thu tay lại.

Nhưng ngón tay vẫn bị cháy xém như cũ.

Sấm! Chí cương!

Sét! Nhanh nhất!

Tốc độ cùng lực lượng kết hợp đến cực hạn.

Tần Ninh nhíu mày lại.

"Võ giả ở dưới cảnh giới Thiên Nhân cũng đừng đi vào!"

Tần Ninh nói xong thì nhìn ra Vạn Tử Vận cùng Lâm Ngữ Thành.
"Các ngươi cũng không cần theo ta vào đâu, chuyện này liên quan đến ta, nơi đây có lẽ sẽ nguy hiểm, có thể cũng sẽ chết..."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.