Chương trước
Chương sau


Nghe đến lời này, năm người lập tức gật đầu.

"Công tử không đi sao?", Diệp Viên Viên khó hiểu nói.

"Ta thì thôi!"

"Khí huyết đang bất ổn, ta đi lên không tốt".

"Lần này ở trong hải đảo, chỉ sợ ta rất khó có thể tiếp tục ra tay, khí huyết hao tổn quá nghiêm trọng nên phải dưỡng thương thật lâu, vì vậy cần các ngươi tranh thủ thời gian tăng thực lực lên để bảo vệ ta".

Tần Ninh lời này tuyệt đối không phải nói ngoa.


Bắt Huyết Viêm Linh Hoa, lấy khí huyết làm dẫn vốn là có thể nhận lại.

Thế nhưng lại bị đám người của Bắc Đẩu thế gia phá đám, không thu về được.

Một thân khí huyết tốn mất tám phần.

Lại thêm chém giết Bắc Đấu Hải Bán Vương, càng tốn thêm nhiều.

Cả hai cộng lại khiến số khí huyết mất đi rất khó lấy lại!

Hiện tại hắn đã thật sự không thể vận dụng khí huyết, càng vận dụng khôi phục càng chậm!

Diệp Viên Viên nghiêm túc gật đầu.

Tần Ninh vuốt đầu nàng, cười nói: "Không sao, thiên phú của ta mạnh như vậy, cũng không cần cơ duyên của người khác, còn các ngươi thì phải khống chế thật kỹ".

"Tìm thiếu hụt để bù đắp thiếu hụt".

"Bây giờ mà nhận được chỉ dẫn của Thánh Nhân thì thu hoạch sẽ rất lớn!"

Năm người lục tục gật đầu.

Mà ở bên khác, Lâm Ngữ Thành cũng đã chọn lựa ra bốn đệ tử ưu tú của Thiên Đạo Minh.

Tổ Hân Nhi cũng ở bên trong.

Lâm Ngữ Thành xoa tay tới gần Tần Ninh, thấp giọng nói: "Chúng ta có thể chứ?"

"Theo đạo lý thì có thể, nhưng ta không đề nghị các ngươi làm vậy cho lắm!"

Tần Ninh nghiêm túc: "Ở nơi này, cảnh giới nào cũng được, nhưng tới gần đỉnh phong của một cảnh giới thì tốt nhất đừng đi lên".

Tần Ninh cũng không giải thích vì sao.

Lâm Ngữ Thành cùng Tổ Định lộ vẻ thất vọng.

Nếu bọn họ cũng được tấn thăng làm Bán Vương hoặc là tìm kiếm được con đường trở thành Vương Giả thì sẽ rất tốt!

Không được thì cũng chẳng sao.

Có thể làm cho bốn thiên kiêu của Thiên Đạo Minh trưởng thành thì cũng cực có lợi cho Thiên Đạo Minh.

Quyết định xong xuôi.

Chín người đứng vững dưới cột đá.

"Đi thôi!"

Chín người lúc này lũ lượt đi lên cột đá, khoanh chân ngồi xuống.

Tổ Định lúc này mới hỏi: "Tần công tử, Thánh Nhân chỉ đường có thể giúp bọn họ thăng cấp đến mức nào vậy?"

Tần Ninh nhàn nhã nói: "Tổ Hân Nhi có thiên phú không tồi, từ Thiên Nhân nhị bộ có thể đến Thiên Nhân ngũ bộ!"

Lời này vừa nói ra, Tổ Định cùng Lâm Ngữ Thành đều ngẩn ngơ.

Khủng bố như vậy?

Thế nhưng khi suy nghĩ cẩn thận thì hai người lại cảm thấy cũng hợp lý!



Phải biết rằng đây chính là Thánh Nhân chỉ đường!

Cho dù là một tia cơ duyên thì cũng là lợi ích to lớn do trời đất tạo nên.

Thời gian từ từ trôi qua.

Lâm Ngữ Thành cùng Tổ Định cũng đi qua chỗ Tần Ninh, nhiệt tình thảo luận cái gì đó.

Khoảng nửa tháng qua, hai người cũng đã tới không ít nơi, nhìn thấy gì đều kể lại cho Tần Ninh.

"Tần công tử!"

Lâm Ngữ Thành khách khí nói: "Thực ra tại hạ còn một chuyện không rõ, Tần công tử rốt cuộc làm thế nào để Thiên Nhân nhị bộ giết Thiên Nhân thất bộ vậy?"

Tần Ninh nhìn hai người, bàn tay nhẹ nhàng vung lên một quả cầu linh khí rồi trực tiếp ném ra.

Bành...





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.