Nhưng đó là một bộ mười món Vương khí!
Nhưng hiện tại, thứ Tần Ninh luyện chế cũng không phải một bộ.
Hơn nữa thực lực của Tần Ninh hiện giờ cũng không bằng năm đó.
Cùng lúc, ở ngoài Nguyên Hoàng cung.
Tiên Hàm giờ phút này đứng vững ở cửa cung.
"Đệch mợ! Ta biết ngay là chuyện tốt do ca làm mà!"
Tiên Hàm ngơ ngác nhìn lên không.
Vương Giả bày cấm chế, Thiên Nhân không vào được, không nhìn thấy, nhưng Hàm Vương hắn ta thì có thể.
"Tiên Hàm!"
Giọng nói của Tần Ninh giờ phút này vang lên.
Tiên Hàm từng bước tiến vào Nguyên Hoàng cung.
Nhìn thấy Diệp Viên Viên cầm trong tay trường kiếm cùng chiến giáp trên người Cốc Tân Nguyệt.
Tiên Hàm trợn mắt há mồm.
Phù một tiếng!
Sau một khắc, Tiên Hàm quỳ rạp xuống đất.
"Ca, ta cũng muốn...", Tiên Hàm cầu khẩn nói.
Thấy cảnh này.
Diệp Viên Viên cùng Cốc Tân Nguyệt sốc nặng...
Hàm Vương... Thật không biết xấu hổ!
Xem ra bên cạnh Tần Ninh chỉ có Dương Thanh Vân là bình thường.
Nhưng Dương Thanh Vân cũng không ở đây.
Giờ phút này, giữa núi rừng cách Thiên Ngoại Tiên mấy chục dặm, hai thân ảnh đang quấn quít ở một thân cây.
Chính là Dương Thanh Vân cùng Tiên Nhân phu nhân.
"Tuổi đã cao mà còn thích những trò này?", Tiên Nhân phu nhân cáu giận nói.
"Ha ha, nàng chẳng hiểu gì, theo sư tôn nói thì đây là tăng phần thú vị cho cuộc sống sinh hoạt!"
"Hứ..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315684/chuong-3435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.