Chương trước
Chương sau


Búa chiến hai lưỡi đao hào quang rực rỡ.

Cán búa nhìn dài hơn một mét Tiên Hàm vừa vặn nắm chặt hai tay.

"Thanh búa chiến này khá là phù hợp với Chiến Vương Khí Công mà ngươi đang tu hành, có thể phóng ra uy lực Chiến Vương Khí Công một cách mạnh mẽ!"

Tần Ninh thản nhiên nói: "Chăm chỉ tu hành vào".

"Vâng!"

Tiên Hàm giờ phút này đứng dậy, vuốt ve búa chiến, lẩm bẩm nói: "Vậy liền gọi Búa Chiến Chiến!"

Trong lúc nhất thời, Nguyên Hoàng cung yên tĩnh như chết.


Phúc Liếm Liếm?

Búa Chiến Chiến?

Tiên Hàm nghiêm túc sao?

Diệp Viên Viên cùng Cốc Tân Nguyệt thì một mặt kinh ngạc.

Tiên Hàm lại là cười nói: "Chỉ là cái tên mà thôi, Búa Chiến Chiến nhắc nhở Tiên Hàm ta đã chiến thì phải thành đạo mới đúng!"

Tiên Hàm ha ha cười nói.

Giờ này khắc này, bên trong Nguyên Hoàng cung.

Một thân ảnh đột nhiên xuất hiện.

Trấn Thiên Vương đến.

Trấn Thiên Vương nhìn đại điện, từ từ nói: "U Vương, lão phu..."

"Không thiếu của ngươi!"

Tần Ninh mỉm cười, bàn tay hất lên.

"Vương Thương Vũ Linh!"

"Lại thêm một cây chủy thủ nữa coi như là tặng cho Thiên Ngoại Tiên các ngươi".

"Tính như vậy nhưng Thiên Ngoại Tiên các ngươi có phúc quá còn gì, những ba món Vương khí!"

Nghe đến lời này, Trấn Thiên Vương nhận lấy trường thương cùng chủy thủ, cẩn thận cảm ứng một chút, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Thuật luyện khí của ngươi còn lợi hại hơn cả năm đó".

"Ha ha..."

Tần Ninh lại là cười ha ha một tiếng nói: "Năm đó ta chỉ chơi cho vui thôi, về sau ta đã tốn rất nhiều công sức để nâng cao thuật luyện khí đấy!"

"Hiện tại dù là lão già Khí Vương kia đối mặt với ta thì cũng phải nhận thua!"

Trấn Thiên Vương không nhiều lời.

Chỉ là ngay tại giờ phút này lại có thêm hai người xuất hiện.

Vân Vương!

Tiên Nhân Thiên Nhân!

Hai vợ chồng cùng nhau đến.

Trấn Thiên Vương nhìn Tiên Nhân nói: "Hiện tại Thiên Ngoại Tiên bận bịu thành loạn, con lại đi dâu hả?"

Tiên Nhân một mặt quẫn bách.

Dương Thanh Vân ngược lại là mặt không đổi sắc nói: "Lo lắng sẽ có người làm gì sư tôn nên chúng con đi quanh đây thăm dò một phen".

"Hừ!"

Trấn Thiên Vương hừ một tiếng, không nhiều lời.

"Thanh Vân!"

"Có đồ nhi!"

"Món khải giáp cùng thanh băng giản này thì cho vợ chồng các ngươi!"

Tần Ninh nói xong, vung tay lên.

Hai món binh khí xuất hiện.

Khải giáp cũng không phải là một bộ khôi giáp như của Cốc Tân Nguyệt, giáp này chỉ là bảo vệ lục phủ ngũ tạng của Dương Thanh Vân.

Mà thanh băng giản kia dài hơn một mét, tản ra hàn khí.

"Ngươi đã có Vương khí mang tính công kích rồi, món này cho ngươi hộ thân, về phần Tiên Nhân... Tu hành Tam Tiên Hối Pháp Quyết thì băng giản này cũng xứng đôi với pháp quyết của cô ta!"

Nghe vậy, Dương Thanh Vân chắp tay đáp vâng.

Tần Ninh dừng một chút, nhìn Trấn Thiên Vương nói: "Lão già còn ở đây làm gì?"

"Hừ!"

"Muốn nhìn xem ta luyện chế được bao nhiêu Vương khí để cướp à?"

"Lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử!"

"Thật sao?"

Tần Ninh cũng không nhiều lời, cười nói: "Nếu không phải vật liệu không đủ thì ta có thể đã luyện chế được liên tục rồi, lúc này mới tám cái mà thôi".

"À đúng rồi!"

Tần Ninh nói với Trấn Thiên Vương nói: "Lão già, ta lần này đã cho Thiên Ngoại Tiên các ngươi bốn món Vương khí đấy!"

"Chủy thủ coi như tặng? Tiên Nhân coi như tặng? Tiên Hàm cũng tính?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.