Chương trước
Chương sau
Dương Tử Hiên! Con trai trưởng của Dương Thanh Vân, cũng là hạng người thiên phú mạnh mẽ.

Vết thương ngày trước vẫn chưa hồi phục.

Hiện đang khôi phục vẫn là mục tiêu của ông ta.

Lý Trường Phong cười nói: “Đại lục Vạn Thiên vô số cường giả và thiên kiêu cái thế”.

“Minh Vũ, nếu như ngươi có thể trở thành đệ nhất thiên kiêu đại lục Vạn Thiên, cho là sẽ có may mắn càng sâu sắc, về sau có thể dựa vào may mắn tích lũy này thành Vương Giả, tăng thêm một vị Vương Giả nữa cho Thiên Bảo lâu ta!”

“Vạn Thiên các sở dĩ bây giờ là đệ nhất giao dịch các ở Vạn Thiên đại lục cũng bởi vì có hai vị Vương Giả Nhất Vương và Cửu Thiên Vương tồn tại”.


“Thiên Bảo lâu chúng ta còn kém về mặt số lượng cường giả đứng đầu”.

“Hơn nữa ngươi cũng phải hiểu, nếu như ngươi thất bại, vậy thì may mắn ngươi tập trung được có thể đến người khác”.

Thiên Minh Vũ gật đầu.

“Lý tiên sinh yên tâm, nhất định ta sẽ không thua!”

Cùng lúc đó, phía bên kia.

Cửa vào Thiên Âm cung.

Một nhóm mười mấy người đến hết sức khiêm tốn.

Mười mấy người kia đều mặc áo trường sam, toàn thân khoác trường bào, đội mũ ô sa đen.

“Thiên Âm cung thật sự mở ra rồi!”

Một giọng nói có vẻ già nua lúc này vang lên.

“Thất tộc lão, chúng ta nắm vững thời gian thôi!”

Một giọng nói thanh niên lúc này vang lên, thúc giục nói: “Nghe nói đám người Vô Lượng Kiếm Phái và Vạn Thiên các đều đã đi vào…”

“Vô Thanh, gấp gáp cái gì?”

Lão giả từ từ nói: “Bảo vật, danh cho người có năng lực và người có duyên”.

“Nếu ngươi cùng có duyên thì người chính là ngươi đạt được bảo vật!”

Nghe thấy lời này, người thanh niên chắp tay: “Vô Thanh nhận chỉ giáo!”

“Nhất mạch Diệp gia ta vì trưởng tộc Diệp Thiên Nam thành tựu Diệp Vương khiến cho thất mạch Diệp gia từ đó quật khởi, mở ra thương hội Diệp gia, trở thành nhân vật lớn siêu cấp cùng với Vạn Thiên các và Thiên Bảo lâu”.

“Trước khi trưởng tộc chưa thành Vương Giả, Vạn Thiên các vênh váo hung hăng, trưởng tộc nhẫn nại, chúng ta nhẫn nại”.

“Diệp gia không sợ nhẫn nhịn!”

“Mọi việc không nên gấp gáp”.

Lão giả nói xong liền tháo mũ xuống cầm trong tay.

Trên mũ kia có thêu một chữ.

Diệp! Đây là ký hiệu của Diệp gia! Thương hội Diệp gia! Một trong thế lực đứng đầu trên đại lục Vạn Thiên.

Diệp Khai Nguyên lúc này thở dài nói: “Cho đến hôm nay Diệp gia hùng mạnh, chúng ta cũng càng mạnh mẽ, lần này ta dẫn ngươi tới cũng là để bản thân ngươi mạnh hơn, để Diệp gia mạnh hơn!”

“Vô Thanh hiểu!”

“Lên đường!”

Lão giả mở miệng, nói: “Diệp Vô Thanh, trong này có nhiều thiên kiêu, cũng là cơ hội tốt ma luyện cho ngươi!”

“Vô Thanh hiểu!”

Đám người biến mất ngay tại chỗ…



Thiên Bảo lâu! Thương hội Diệp gia! Đều là bá chủ đại danh lừng lững trên đại lục Vạn Thiên.

Không giống với bốn phe Vô Lượng Kiếm phái, Thanh Dương môn, Khai Sơn cung, Thập Phương tông này.

Bốn phe này là bá chủ đứng đầu vùng đất Thiên Nam đại lục Thiên Ngoại.

Mà Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia là bá chủ trên cả đại lục Vạn Thiên.

Thoạt nhìn tên gọi giống nhau, nhưng trên thực tế địa vị chênh lệch khá xa.

Lần này, Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia không ngờ di chỉ Thiên Âm cung của Âm Vương lại thật sự xuất hiện trong dãy núi Thiên Giao.

Cho nên đã tới chậm.


Thiên Âm cung! Nơi sâu trong biển Thiên Âm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.