“Đại đế, ngài đang trải qua đời thứ mấy ạ?”, Thương Hư dè dặt hỏi.
“Đời thứ 10!”
Lời vừa nói ra khiến Thương Hư sững sờ.
“Cương vương Minh Uyên từng nói, Đại Đế trải qua 9 đời thì chắc chắn viên mãn, tại sao…”
“Ngươi không cần biết”.
Tần Ninh liếc nhìn Thương Hư, nói: “Nguyên thạch phong ấn thời không, khiến ngươi không thay đổi tuổi thọ, dáng vẻ, nhưng cảnh giới bị sa sút đáng sợ như vậy”.
“Bây giờ ngươi đã ra rồi thì bảo vệ đế quốc của mình cho tốt”.
“Đại đế!” Thương Hư lúc này dập đầu bồm bộp trên đất, vội vàng nói: “Lão già cổ hủ này nguyện dùng thân tàn cung phụng Đại Đế. Sau này nếu lại được gặp cương vương Minh Uyên thì tiểu nhân sẵn sàng tạ tội với cương vương”.
“Ngươi không gặp được nó nữa đâu…”
Tần Ninh khẽ lẩm bẩm, dường như tự nói tự nghe: “Nó đã chết rồi, làm liên lụy cả Tiểu Thạch bị kẻ khác cầm tù!”
Cái gì!
Lời này vừa nói ra khiến Thương Hư tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
“Hai vị đại nhân là sự tồn tại mạnh mẽ cảnh giới Hóa Thần, thế mà…”
Thương Hư hoàn toàn sững sờ.
“Ta cũng vừa mới biết, chuyện này ta tự có cách giải quyết”.
Tần Ninh khẽ cười nói: “Kẻ nào dám động vào người của ta, ta cũng tò mò lắm đây…”
Nhìn nụ cười của Tần Ninh, Thương Hư lại cảm thấy thân thể lạnh cóng.
Cửu U Đại Đế năm đó đã tàn sát hàng triệu người trong cơn thịnh nộ lúc bấy giờ, trở thành huyền thoại tối cao trên Cửu U đại lục, là người đầu tiên từ vạn cổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312564/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.