“Ta là ai không quan trọng!”, Thương Hư lạnh lùng nói.
Cho dù quỳ trên mặt đất, đi lên bằng hai đầu gối, vô cùng nhếch nhác, nhưng là một kẻ mạnh ở cảnh giới Thiên Võ, ông ta vẫn có sự kiêu ngạo của mình.
“Cút!”
Lúc này, Thương Hư lạnh lùng nói: “Nếu không, giết không tha. Sau này, nếu lại tìm Đại… lại tìm Tần công tử gây phiền phức thì ta nhất định sẽ đích thân tới thượng quốc Thương Long chặt đầu chó của các ngươi xuống”.
Lời vừa nói ra, Long Nguyệt Nhi tức không thể kìm được.
“Ông là cái thá gì…”
Bốp…
Long Nguyệt Nhi vừa lên tiếng thì ăn ngay một cái tát vào mặt.
“Cút!” Tuy lúc này, Thương Hư đang quỳ dưới đất, nhưng hơi thở uy nghiêm vẫn bao phủ toàn thân.
Long Nguyệt Nhi bị ăn một cái tát thì chợt sững sờ.
Nhưng sau khi phản ứng lại thì không nhịn được thét lên: “Cái đồ khốn nạn, quốc sư, giết ông ta đi!”
“Công chúa Nguyệt Nhi, chúng ta đi trước thôi…”
Long Khai Nguyên cũng không nhịn được mà nhỏ giọng nói: “Người này là Thương Hư”.
“Thương Hư? Thương Hư thì làm sao, cho dù ông ta có là…”
Nhưng bỗng nhiên, Long Nguyệt Nhi lại giật nảy mình.
Nguyên soái Thương Hư.
Nguyên soái Thương Hư là 1 trong 3 vương, 7 hoàng, 9 soái, 18 thiên tướng.
Sao có thể như vậy?
Đó là nhân vật cùng thời với nguyên soái Thương Long lão tổ nhà mình. Lão tổ Thương Long đã chết mấy vạn năm, tại sao Thương Hư vẫn còn sống tới bây giờ?
“Nể tình lão đệ Thương Long và ta là huynh đệ cùng họ, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312563/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.