Không chỉ sức mạnh của Tần Ninh vượt trội hơn người mà cơ thể rắn chắc kia cũng tràn ngập cảm giác chấn động mãnh liệt.
Những tiếng gầm liên tục vang lên, Tần Ninh bước từng bước về phía trước, dồn ép hai người Khưu Trấn Hải và Nguyên Chính, nện từng cú đấm khiến hai người kia gào la thảm thiết, nhưng từng tiếng gào cứ yếu dần.
Hai người này mới tới cảnh giới Linh Luân tầng bốn, bây giờ căn bản không hề có sức phản kháng.
Đám hộ vệ xung quanh đã sợ đến chết sững từ lâu rồi.
Đây là thực lực gì thế?
“Dừng tay!”
Đột nhiên, một tiếng quát khẽ vang lên, lúc này Khưu Trấn Hải nhìn Tần Ninh mà giơ tay ra: “Dừng tay”.
“Ban nãy bảo các người ngoan ngoãn rời đi, các người còn không bằng lòng, bây giờ lại muốn ta dừng tay?”
Tần Ninh “hừ” một tiếng, sắc mặt lạnh lùng mà nghiêm nghị.
Hiền lành quá sẽ bị kẻ khác bắt nạt, có một số chuyện, hắn không muốn so đo, nhưng một khi đã so đo, đâu thể dễ dàng bỏ qua cơ chứ!
Nguyên Chính cũng thở không ra hơi: “Thế ngươi muốn thế nào?”
“Hửm?”
Lời này vừa thốt ra, ánh mắt lạnh lẽo của Tần Ninh lập tức liếc sang.
“Ta... ngươi...”
“Ta muốn thế nào hả? Đơn giản thôi”.
Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Chính: “Đế quốc Thiên Nguyên, một trong mười đế quốc lớn, thủy tổ của đế quốc Thiên Nguyên nhà ngươi chính là thiên tướng Nguyên Phong, ta nói không sai chứ?”
“Không sai”, Nguyên Chính lập tức đứng thẳng người.
Ba hoàng, bảy vương, chín soái, mười tám thiên tướng chính là ba mươi bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312521/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.