“Ông Què, ta không muốn nhìn thấy ông chết như vậy, suy cho cùng, dù nói như thế nào thì ông cũng là hậu nhân của Thiên Thanh Thạch!”
Tần Ninh kéo ghế dựa, nằm xuống, ung dung nhàn nhã nói.
Nhưng ngay khi những lời này được thốt ra, sắc mặt của ông Què liền thay đổi, cơ thể không khỏi thẳng lên.
“Đừng kích động, giờ ông muốn giết người diệt khẩu rất dễ nhưng ta nghĩ viện trưởng Thiên Ám không nhẫn tâm để ta chết đâu!”
Tần Ninh phất tay ra hiệu cho ông Què ngồi xuống.
“Sao ngươi biết được chuyện này?”
Hai mắt của ông Què sáng lên, nhìn Tần Ninh nói: “Ngươi có phải là người của thượng quốc Linh Ương?”
“Thượng quốc Linh Ương?”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Xem ra thương thế của ông có liên quan đến thượng quốc Linh Ương rồi!”
Ông Què hừ một tiếng, không nói thêm gì nữa.
“Còn tại sao mà ta biết được à, cũng rất đơn giản thôi!”
Tần Ninh cười nói: “Đầu tiên, ông là võ sĩ Tinh Mệnh, người mở ra Tinh Môn, điểm này là thật đúng chứ?”
“Kế tiếp, một lôi ấn do Cửu Cực Lôi Sư thiết lập đã áp chế Tinh Môn trong cơ thể ông, khiến thân thể ông ngày đêm phải chịu thương tích giày vò!”
“Điểm này chắc ông không thể phủ nhận!”
“Nếu như không phải có viên Kim Diễm Ngọc Tử lần trước, e rằng thân thể của ông hiện giờ cũng chẳng đứng nổi nữa là!”
Tần Ninh chậm rãi nói từng câu, sắc mặt ông Què thay đổi mấy lần.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Ông Què không nhịn được hỏi: “Nếu như ngươi không phải là người của thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312449/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.