Hắn ta cực kỳ yêu thích chế tạo linh khí, cho nên từ nhỏ đã nghiên cứu đạo luyện khí.
Hiện giờ hắn là một linh khí sư nhị phẩm, cho nên rất tự tin rằng kỹ thuật luyện khí và chế tạo khí văn của mình hoàn toàn có thể đứng đầu trong nhóm linh khí sư nhị phẩm.
Nhưng hiện giờ hắn ta lại chậm hơn Tần Ninh một nhịp!
“Cũng may không khiến ta chờ quá lâu!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Đã vậy thì tiếp theo tỉ thí độ cứng của kiếm đi thôi!”
“Ừ!”
Lãng Hiên cũng gật đầu.
Một luồng kiếm văn lúc này bùng lên.
Ánh kiếm xuất hiện, sóng sáng tỏa ra.
Hai người đều bước lên một bước.
Hai bóng người cầm kiếm va chạm với nhau.
Keng...
Một âm thanh chói tai vang lên, tất cả đều cảm thấy rằng võ đài đang chấn động.
Hai kiếm giao nhau, hai người lùi lại.
Lãng Hiên mới ngẩng đầu, ảm đạm nói: “Ta thua!”
Nghe vậy, tất mọi người đều sửng sốt.
Thua rồi?
Lãng Hiên sao lại thua được!
Mọi người còn chưa thấy được sự kỳ diệu của hai cây kiếm mà!
“Thái tử điện hạ!”
Tướng quân Thiên Lang lập tứng đứng dậy, vội vàng nói: “Ngài chưa thua mà!”
Nghe vậy, Tần Ninh nhìn ông ta như nhìn một tên ngốc.
Lãng Hiên lắc đầu: “Ta thua rồi, chỉ sau một kiếm thì khí văn trong kiếm của ta đã bị phá hủy hoàn toàn rồi”.
“Nếu vật liệu không phải hàng thượng đẳng thì nó đã bị phế rồi”.
“Nhưng dù vậy thì kiếm này bây giờ cũng đã trở thành một thanh kiếm kim loại bình thường rồi!”
Nghe vậy, Tần Ninh lắc đầu.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312448/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.