Nhưng tại sao, bây giờ Oanh Oanh lại biết điều như vậy?
Là bởi đã bị Chu Trạch thu phục hoàn toàn sao?
Nhưng điều này không có nghĩa cô ấy đã hoàn toàn biến thành một con chim non ngây thơ, ví dụ như lần trước, Chu Trạch tình cờ nhìn thấy Bạch Oanh Oanh lúc cô ấy chơi game, cô ấy vẫn rất mạnh mẽ.
Rốt cuộc, cô ấy bản chất vốn là một thây ma. Đã là bản chất thì sẽ khó mà thay đổi được. Giống như Chu Trạch, kể cả là kiếp trước hay kiếp này, bản chất của anh vẫn khó thay đổi, dù tính cách anh có khác hơn kiếp trước một chút.
Nếu như Oanh Oanh thực sự ngoan ngoãn, thì Bạch phu nhân trước khi xuống Địa ngục sẽ không nhờ Chu Trạch đốt xác mình cũng chiếc áo với một đống cây trúc.
Ông lão bị tiểu Louli gọi là "Thi Mị". Có thể cách gọi này dùng cho những thây ma "không chính quy".
Ít nhất, Oanh Oanh khi xách túi ngón tay không bị rơi ra, không như ông lão, ngón tay rơi ra lúc nào cũng không biết. Toàn thân cô cũng không bốc lên mùi kinh tởm và tiết ra thứ nước mủ vàng nâu.
Nếu Oanh Oanh như ông lão kia, thà anh ngủ một mình với chiếc tủ lạnh còn hơn.
Thậm chí, khi lễ hội mùa đông diễn ra, Chu Trạch sẽ không ngần ngại đem Oanh Oanh đi thiêu tế trời.
Cho nên mới nói, xã hội ngày nay rất quan trọng vẻ bề ngoài, dù có tài năng nhưng không có nhan sắc cũng khó mà được trọng dụng.
Nhưng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706810/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.