Tiểu Louli hơi nghiêng người sang một bên. Cô cảm thấy, Chu Trạch cố tình hỏi như vậy là đang có ý khác. Cô không muốn trả lời, bất luận, câu trả lời dù là thế nào thì đều không tốt.
Hơn nữa, tiểu Louli nghĩ Chu Trạch đã có thể nhìn ra được.
Đúng vậy, là Chu Trạch đã nhìn ra. Hồi trước Chu Trạch cứ nghĩ Vương Kha có vấn đề, nhưng, người thật sự có vấn đề là vợ của Vương Kha.
Vương Kha là một bác sĩ tâm lý, trực tiếp anh ta chịu trách nhiệm trị liệu tâm lý cho vợ mình. Ngay cả khi ở nhà, anh ta cũng cố tình phối hợp với vợ.
Vương Kha hay diễn trò, mục đích chỉ để vợ mình được vui vẻ.
Là một người đàn ông rất thành công ngoài xã hội, mỗi ngày ở nhà, anh đều cố phô ra vẻ mặt vui vẻ của mình, khi ăn canh thịt hầm, dù chán đến đâu cũng cố chịu đựng.
Vợ Vương Kha hôm nào cũng mua thịt về để hầm và xem chồng ăn,
Đối với người khác mà nói, đó có thể là một loại cực hình.
"Đưa cô ấy lên tầng cô, đừng để cô ấy làm như vậy nữa." Chu Trạch nói với Bạch Oanh Oanh.
Oanh Oanh gật đầu, sau đó, đến bên cạnh vợ Vương Kha và bế cô ấy lên phòng ngủ.
Lão đạo không cần Chu Trạch nhắc nhở, ông đưa Vương Kha đang bị bất tỉnh đến nằm tại ghế sofa.
Chu Trạch cũng không gọi điện cho 120 để đưa Vương Kha đi bệnh viện, hay vợ Vương Kha đến bệnh viện tâm thần. Đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706812/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.