Chiếc đũa dừng lại, sau đó lại như không, tiếp tục gắp đồ ăn, Ân Qua Chỉ nói: "Còn gì nữa?""Thái Tử điện hạ cẩn thận, không nói nhiều lời, ý là muốn nhìn bản lĩnh của nô gia." Phong Nguyệt ngồi xuống bên cạnh, nhìn hắn: "Chỉ là tin tức này thật ra hữu dụng, nô gia trong lòng vốn luôn không rõ một chuyện, có tin này lại giải thích đến thông."Ân Qua Chỉ đang ăn cơm, ánh mắt ý bảo nàng tiếp tục nói."Theo lý thuyết quân doanh tướng lãnh nhà, từ trước đến nay phải thanh hàn, có tính là nhận chút hối lộ linh tinh cũng không đủ để Triệu Lân tiêu tiền như nước được. Nhưng mà Triệu đại thiếu gia ở Mộng Hồi Lâu ân thưởng còn không tính đi, còn chuộc Hà Sầu giá cao. Kim mama gõ hắn, chào giá 200 lượng kim. Hắn thế mà cũng lấy tiền sang tay luôn, nhưng mà còn là nén vàng chứ không phải ngân phiếu."Phong Nguyệt ngón tay nhẹ gõ bàn, mắt mắt sáng lên: "Dũng cảm như vậy thì phải hỏi tiền ở đâu ra? Nếu nói Triệu gia và Tam Tư phủ quan hệ không tồi, vậy là tốt rồi."Vàng bạc của Tam tư phủ, tuy rằng Sơn Ổn Hà ngoài mặt là hai bàn tay trắng, nhưng quan trướng ít gì không lén trộm dầu. Nhìn Chu Tới Tài cũng biến thành tên mập kia kìa, vậy nước luộc của Tam Tư Phủ đương nhiên không ít."Ăn cơm xong. Ân Qua Chỉ buông chén đũa, đối với lời nàng phát biểu hắn không nói lại gì, chỉ chậm rãi nói một câu: "Nếu ngươi đã tới, không bằng theo ta tới phủ đại lao chỗ Đình uý một chuyến."Phủ đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-bat-tuong-quan/3715969/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.