Nàng hành động kín đáo không ai biết, có tính như xui bị Ân Qua Chỉ bị vạch trần thôi, không đến mức bị Thái Tử phát hiện cái gì chứ!Trong lòng thấp thỏm nhưng trên mặt lại càng thêm trấn định, đôi mắt vô tội chớp chớp chờ người trước mặt. Kết quả Thái tử điện hạ say chuếnh choáng, nói sâu xa: "Nha hoàn Ân điện hạ mang hôm nay, là nàng?"Hoá ra là chuyện này, Phong Nguyệt thở nhẹ ra, tròng mắt luân chuyển, đỡ hắn ngồi xuống cạnh bàn, lấy giọng cho thanh rồi đáp: "Ngài cũng đến sao? Nô gia lại không gặp ngài, nếu không tất nhiên đã đến vấn an.""Ta đến tiệc tối, các ngươi đi cả rồi." Diệp Ngự Khanh cười nhẹ: "Chỉ chừa cho mọi người nghị luận sôi nổi. Nói là Ân điện hạ đổi tính, thu nha hoàn Từ phủ đưa cho. Ta nói hắn sẽ không tùy tiện thu người đâu, lại nghe người ta nói nha hoàn kia rất xinh đẹp mới nhớ tới nàng.""Không nghĩ lại đúng là nàng."Câu cuối này nói chậm rãi, có ý sâu xa khác. Phong Nguyệt chớp mắt, cười đắc ý, đuôi mắt nhếch lên: "Nô gia lợi hại lắm đúng không? Ân điện hạ khó chơi như vậy nô gia cũng có thể khiến hắn giữ bên người... Tuy cũng chẳng bao lâu, nhưng so với người khác, Ân điện hạ gần với nô gia không ít."
Nàng cứ tự tiện khoe ra, giống nữ nhân bình thường được sủng ái, nóng lòng khoe khoang bản lĩnh. Cây quạt nửa che mặt, Diệp Ngự Khanh trong mắt thần sắc sâu xa, tựa như kinh ngạc, cũng tựa như thấy may mắn, cũng tựa tiếc nuối, lưu luyến lúc lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-bat-tuong-quan/3715968/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.