Anh đầu tiên thấy Cố Ý, có chút ngạc nhiên mừng rỡ, đang muốn gọi tên cô, không nghĩ tới lại thấy cô ôm cánh tay của một người đàn ông trẻ tuổi, dáng vẻ cực kỳ thân mật, thậm chí còn tùy ý hơn khi ở chung một chỗ với anh.
Đợi anh thấy rõ mặt người đàn ông kia, lòng càng lạnh hơn một tấc.
Trì Tự: <Lò lửa nhỏ, cậu đang làm gì>
Cố Ý cúi đầu, khóe mắt cong cong:
<Nhớ cậu nhớ cậu nhớ cậu>
Trì Tự ngồi trên đường sắt cao tốc trở về, miệng khẽ cười:
<Đang ôn bài ở lại trường học bài sao?>
<Đúng vậy, bây giờ đang ở phòng tự học, siêu chịu khó>
<Tôi trưa mai đến trường>
Bàn học đột nhiên lay động, bạn học sau bàn Cố Ý mờ mịt ngẩng đầu nhìn quanh.
Hô, hóa ra là Cố thiên kim kinh động, còn tưởng rằng là động đất.
Hạ Vũ Tâm đập bả vai cô: ”Đừng lấy ra, tớ viết chữ lên rồi!”
”Biết rồi~”
Âm cuối vô thức cao lên, giống như sợ người khác không biết cô đang vui vẻ.
*****
Ngày chủ nhật hôm sau, buổi trưa, Cố Ý ở ký túc nhận một cuộc gọi, khoác thêm áo khoác ngoài gấp rút chạy xuống.
Ánh nắng sáng rực chói mắt, một trận gió lạnh trước mắt. Áo bành tô che kín Cố Ý, gò má hơi ửng đỏ.
Cô bước nhanh chạy đến dưới ký túc xá, giương mắt lên, ánh mắt ngẩn ngơ.
Trì Tự đứng ở chính giữa đường trường, bốn mắt giáp nhau.
Bên ngoài đồng phục của anh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054893/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.