Cố Dân hiểu rõ tâm tư con gái, nhưng lúc này ông vẫn phải hỏi:
”Cháu rất thích khuê nữ ta?”
Ngày bao mươi, Trì Tự trở lại nhà ở Dung Châu, cùng ông nội ăn mừng năm mới.
Ăn cơm đêm giao thừa xong, bên ngoài vang lên tiếng pháo bông nổ liên tục, ánh sáng sặc sỡ xuyên qua tấm rèm cửa sổ voan mỏng chiếu vào bên trong nhà. Mùi tết ở quê nhà đậm hơn so với Thượng Hải rất nhiều, cha Trì mẹ Trì cùng hai vị lão nhân gia ngồi trên ghế salon trò chuyện, nụ cười trên mặt cũng thập phần nồng hậu.
Trì Tự dựa bên cửa sổ tiêu hóa thức ăn, lướt qua các tin chúc năm mới nhận được.
Anh chọn vài người quen trả lời, cùng một màu: <Cùng vui cùng vui>
Ảnh đại diện mèo trắng quen thuộc nhảy lên, Trì Tự lập tức mở đoạn ghi âm của cô.
Một hồi đùng đùng tiếng pháo đốt, mấy giây sau…
”Trì! Tự!”
Giọng nói vô cùng vang dội cao vút, lấn át tất cả âm thanh phía sau, Trì Tự bị dọa thiếu chút nữa cầm không chắc điện thoại.
Một đám người trưởng bối Trì gia trò chuyện, ngẩng đầu nhìn về phía anh.
Trì Tự bình tĩnh nói: ”Người bạn học này có chút lảng tai.”
Nói xong, anh cầm điện thoại bình tĩnh tự nhiên mà đi lên lầu, sau khi bước vào phòng ngủ thì đóng cửa lại.
Anh đưa điện thoại ra xa chút, một lần nữa truyền đến:
”Trì! Tự! Cậu nghe thấy chứ!”
Trì Tự: <Nghe thấy>
Cố Ý ở trên ban công gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054894/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.