”Tôi muốn thi vào G đại, G đại không chấp nhận giới thiệu đi học.” Trì Tự nhếch môi, giống như đang an ủi cô, ”Tôi sẽ ở đây tham gia thi đại học.”
”Thật? Cậu tham gia thi đại học sao? Qúa tốt!”
”Nhưng mà.” Lời Trì Tự còn chưa nói hết, ”Khoa pháp luật và chính trị của đại G rất hấp dẫn, nếu muốn mười phần chắc chín, đầu tiên tôi phải lấy được giới thiệu của hiệu trưởng, còn phải tham gia trại mùa đông năm nay, trại hè sau này, cùng với lớp đào tạo phỏng vấn với G đại.”
Một đường liên kết với nhau thiếu chút nữa quấn quanh Cố Ý, nhưng cô đã bắt được một trọng điểm:
”Mùa đông năm nay?”
Bây giờ không phải là mùa đông sao!
”Ừ, cho nên qua một thời gian ngắn tôi phải đi thành phố G một chuyến, cuối kỳ trở lại tham gia thi, sau thi thì đến Mỹ tham gia trại đông, đầu năm sẽ trở lại.”
Trong lòng Cố Ý toát lên một tia khổ sở, bất quá so với việc biết anh sẽ không theo giới thiệu đi học, có thể cùng với cô vượt qua lớp mười hai tham gia thi vào trường đại học, chút khổ sở này không tính là cái gì.
Cô cầm ra một cây viết, trên tờ giấy nháp viết tên đầy đủ của ”G Đại”, đột nhiên gương mặt khóc tang:
”Tớ thi qua được Thanh Hoa cũng không thi đậu được G Đại.”
Bọn họ ngồi trên ghế dựa chắn một kệ sách trước mặt, bên cạnh chỗ ngồi có mấy người bạn học đang ngủ thở vù vù, Cố Ý dịch sang bên người Trì Tự một chút, chọt cùi chỏ anh.
Trì Tự rút cây bút từ trong tay cô, viết lên tờ giấy nháp một cái tên đại học khác:
”Cậu thử cái này một chút.”
”K đại?”
”Ừ, K đại cách G đại rất gần, chỉ cách hai khu phố. Đại học khoa học công nghệ K đại không thua gì G đại, nhưng điểm số thấp hơn G đại, hơn nữa tôi nghe nói năm nay K đại cũng cho hiệu trưởng trường chúng ta giới thiệu một số người, nếu như cậu lấy được rồi, thì đương nhiên nhận điểm cộng tuyển sinh.”
”Nếu như vậy, vậy tôi không thi G đại, thử Bắc Đại một chút…”
Lời còn chưa nói hết, tiểu cô nương bên cạnh bỗng nhiên chui vào trong ngực anh, không để ý nơi công cộng có nhiều người bên ngoài, ôm eo anh ở trong lồng ngực cọ cọ.
Trì Tự: ”Cậu làm gì…”
”Chúng ta cùng đi thành phố G đi, tớ lừa cậu thôi, cái đó tớ cũng không muốn đi, chỉ muốn cùng cậu ở một chỗ.”
”K Đại tốt nha, tớ nên thi ngành gì đây, cái gì tớ cũng không biết.”
Trì Tự: ”Tùy cậu.”
Cố Ý mân mê: ”Trong phim thần tượng cũng không diễn như vậy.”
Cô xem ”Thơ ngây” rất nhiều lần, cô cảm thấy mình giống như nhân vật nữ chính trong phim vậy, không có chuyên ngành yêu thích gì, không biết tương lai mình muốn làm gì, ngoại trừ dán lên người trong lòng thì cái gì cũng không muốn làm.
Trì Tự chưa xem qua phim thần tượng, nhưng có thể đoán ra ý Cố Ý.
Cô hy vọng anh có thể giống nam chính trong phim thần tượng, chỉ cho cô một con đường, không đòi hỏi cô phải theo tiến độ cuộc sống của mình.
Đáng tiếc, Trì Tự chỉ hy vọng cô đi theo anh, tốt nhất không làm gì cả.
Cố Ý không phải dạng thiếu nữ bình thường ngốc rỗng ngọt, cô là Cố thiên kim không gì không thể. Cô rất đẹp, rất thông minh, rất có bối cảnh, cô gái như thế không có chuyện gì làm không được.
Cô giống như con diều trong tay anh, nếu anh vô tình thả lỏng tay, chỉ cần có gió, lập tức có thể thổi cô bay xa.
Cố Ý: ”Tớ ghét nghệ thuật nhất, nhưng tớ phải thi khoa học kỹ thuật K Đại.”
Hạ Vũ Tâm ném một ánh mắt khinh bỉ, như vậy thì thôi.
*
Chớp mắt một cái, đông chí cũng đi qua.
Cố Ý lấy từ trong tủ quần áo một cái áo bông, mặc bên ngoài đồng phục. Cô mặc dù là một lò lửa nhỏ, nhưng lại rất sợ lạnh, vì để bảo đảm cho ngọn lửa trong cơ thể hừng hực cháy, cô thích mặc những cái áo to lại dày giống như một ngôi nhà nhỏ như áo bông, cơ thể được bao bọc bên trong vô cùng an tâm.
Tuần này chỗ ngồi của Cố Ý được đổi ra bên ngoài cửa sổ. Ngoài cửa sổ là một loạt các loài cây xanh quanh năm, gió đông thổi phất phất, lá cây kiên cường ở lại trên nhánh cây, lảo đảo, từ trong khe hở có thể thấy lầu dạy lớp mười hai gạch đỏ tường trắng.
Lớp mười hai a…
Có chút sợ, càng nhiều hơn chính là chờ mong.
Trong lòng đã có mục tiêu về sau, cho dù tương lai khổ cực, nhưng cô lại càng muốn hướng tới.
Dù sao cũng có anh a.
A, thật nhớ Ăn cá, anh bây giờ đang làm gì vậy?
Sau khi lên cao trung, ngoại trừ nghỉ định kỳ, cô chưa bao giờ tách anh lâu như vậy.
Buổi sáng đi ra ngoài, bất luận là mè nheo như thế nào, cũng không thể đợi anh ở cửa ký túc xá nam, lúc tan học lấy nước; cũng sẽ không có người ra vẻ lạnh lùng mà đập bả vai cô chào hỏi; cơm trưa cơm tối, càng không thể bưng dĩa thức ăn đuổi bạn cùng phòng của anh chạy, trực tiếp chen đến bên người anh…
Xong rồi xong rồi xong rồi.
Toàn bộ sân trường đều có bóng dáng của anh, bây giờ mới mấy ngày không thấy, cô đã muốn sống không nổi nữa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]