Cố Ý liếc anh một cái:
”Không tìm được thì làm sao? Cậu nuôi tớ a?”
”Không thành vấn đề.”
Hôm nay Cố Ý, là một Cố Ý có chút ưu buồn.
Sáng sớm chưa nghe tiếng chuông báo thức cô đã thức dậy, ngồi thẳng tắp trên giường bắt đầu suy nghĩ nhân sinh.
Gần đây bị ngọt ngào che mắt, bây giờ suy nghĩ kỹ một chút, cô và Trì Tự vô luận là tính cách, tam quan cũng chênh lệch cực lớn, chỉ có thể miễn cưỡng xem là bổ sung, nhưng cứ như vậy mãi, một ngày nào đó cô sẽ càng thua anh càng nhiều, dần dần sẽ đi về hai thế giới hoàn toàn bất đồng.
Cô là điển hình cho phái chỉ hưởng thụ hiện tại, mà rất ít cân nhắc sau này, chỉ cần bây giờ sung sướng là tốt. Chính là bởi vì cơm áo không thiếu, gia cảnh giàu có, tiền trong nhà thậm chỉ đủ cho cô ăn mấy đời, cô đối với tương lai không chút lo âu nào, mà trưởng bối cũng chỉ cưng chìu cô, rất ít yêu cầu cô cái gì, cô hoàn toàn có thể vui vui sướng sướng, dựa theo kế hoạch của người nhà định cho cô.
Cho dù sau này không thi đậu đại học, cha cô cũng có thể cho cô học đại học nước ngoài.
Vạn vạn không nghĩ tới, cha cô nhất thời điên rồ, đưa cô vào trường trung học này.
Vạn vạn không nghĩ tới, ông trời nhất thời điên rồ, nhét một con cá sống lợi hại vào ngực cô.
Nhưng con cá ngày không thể vĩnh viễn nằm trong dĩa cơm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054892/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.