Cha Trì mẹ Trì như thế nào cũng không thể tin được, bọn họ tự hào về đứa con trai độc nhất của mình, nhưng hóa ra trong lòng nó lại lén giấu một tiểu cô nương.
Yêu sớm cũng được thôi, nó vậy mà lại thích đơn phương!
Sau thứ năm, bệnh tình của Cố Ý dùng tốc độ nhanh chóng chuyển biến tốt, cả người tựa như sống lại.
Hồi tưởng những ngày tháng bi thương trước, cô cũng không biết tại sao mình lại vượt qua.
Trở lại trường vào chiều chủ nhật, cô mang theo điện thoại di động mới từ nhà, từ giả cuộc sống người tiền sử.
Vừa vào ký túc xá, cô lập tức gửi tin nhắn cho người nào đó:
<Tớ đến trường rồi, cổ họng cũng tốt rồi~>
Phát xong giọng nói lại lặp lại một lần nữa.
Trì Tự ấn mở âm thanh, đưa điện thoại dán sát bên tai.
<Tớ đến trường rồi, cổ họng cũng tốt rồi~>
Nghe giọng nói ngọt ngào lại ngây thơ của cô, trái tim Trì Tự không ngoan ngoãn tuân theo.
Thật may, cô chính là cô thuở ban đầu.
Không có thay đổi.
<Ừ, nhanh đi học>
<Cậu đã tới chưa?>
Trì Tự cầm điện thoại di động, chậm chạp gõ chữ: <Không, tối nay xin nghỉ>
Cố Ý: <Xin nghỉ? Sao cậu phải xin nghỉ a>
Trì Tự <Cha mẹ đến Dung Châu>
Cố Ý: <Cha mẹ cậu sao lại đến Dung Châu?>
Cố Ý:
Cố Ý: <Vậy cậu lúc nào thì tới?>
Cô gửi liên tiếp ba câu hỏi, truy cứu đến cùng.
Mới đợi mười giây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054879/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.