”Ừ.” Cố Ý duỗi duỗi người, ”Vậy tớ ngủ một chút, thầy đến kêu tớ.”
Trì Tự:…
Nửa ngày huấn luyện quân sự đầu tiên thật sự là kiệt sức nhất.
Chỉ có người giả bộ cảm nắng như Cố Ý mới sung sướng. Dường như toàn bộ buổi chiều, cô đều ngồi chỗ bóng mát nghỉ ngơi.
Sau khi về ký túc xá, cô lại là người phàn nàn nhiều nhất.
Cố Ý: ”Cực khổ hơn nửa ngày, vậy mà buổi tối phải đi tự học sao?”
Chúng bạn cùng phòng:…
Tự học buổi tối không yêu cầu học sinh mặc đồng phục, cái tủ đầy quần áo của Cố Ý cuối cùng cũng có công dụng.
Cô tiện tay lấy váy đầm, Ninh Hủy Cẩn cũng thay váy, ngay cả người bình thường bảo thủ nhất trung thành với quần dài cũng mặc quần sooc jean.
Bảy giờ, tiếng chuông báo tự học buổi tối vang lên.
Cố Ý bất đắc dĩ cất điện thoại di động vào cặp, nằm trên bàn ngẩn người.
Ninh Hủy Cẩn là bạn cùng bàn của Cố Ý, cô bày trên bàn sách tiếng Anh và từ điển Anh-Trung, đang chuẩn bị bài học cho giờ học văn.
Hai tên nam sinh bàn sau cầm sách vật lý, sách đã làm đến bài mục thứ hai.
Lấy Cố Ý làm tâm, lấy tầm mắt cô là bán kính, tất cả mọi người đều đang đọc sách.
Bàn tay nhỏ bé của cô linh hoạt chui vào cặp sách, bên trong không hề trống trơn.
Hai túi kẹo gấu tiến sĩ mềm, một hộp phô mai, một túi xúc xích cá, ba túi cá biển khô, một chai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054834/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.