*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô dứt khoát đi tới, đến sát một chút, thấp giọng nói:
”Chúng ta đã hẹn, cậu lần nữa mà lừa tớ, liền phải lấy thân báo đáp đó.”
Nghỉ giữa giờ tự học, Cố Ý tâm không cam tình không nguyện trờ về lớp 2.
Ninh Hủy Cẩn lành lạnh hỏi:
”Đi đâu vậy?”
”Đến lớp 3 ngồi một chút, sao vậy?”
”Thầy mới hỏi cậu đâu, tớ nói cậu đi vệ sinh, kết quả cậu nửa ngày cũng chưa trở lại.”
Cố Ý không hiểu cô ấy mất hứng ở chỗ nào:
”Tớ không phải đã về rồi sao, lại không liên quan đến cậu.”
Ninh Hủy Cẩn không nói chuyện, mở sách tiếng Anh tiếp tục đọc thuộc lòng văn bản.
Cố Ý lấy một hộp phô mát đưa cho cô:
”Cho dù thế nào, cũng cám ơn cậu.”
Ninh Hủy Cẩn bỉu môi một cái: ”Tớ chỉ sợ thầy phát hiện tớ giúp cậu lừa thầy ấy.”
Cố Ý hơi cảm thấy không biết làm sao.
Tâm tư học sinh giỏi như cô ấy cô không hiểu, có chuyện gì lớn đâu.
”Đúng rồi…” Ninh Hủy Cẩn mở hộp bánh ngọt, nhanh chóng cắt một cái, ”Cậu vừa nãy đến lớp 3, thấy nam thần của cậu chưa?”
”Đường nhiên rồi, tớ còn ngồi cạnh cậu ấy. Oh, còn thấy cậu bạn cậu chơi thân đấy, Diêu Tử Tuấn đúng không, cậu ta ngồi tổ thứ nhất hàng thứ hai đếm ngược.”
Ninh Hủy Cẩn đỏ mặt: ”Cái gì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054835/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.