Chỉnh sửa: Gấu và Thỏ
* * *
Lương Cảnh không biết nghĩ tới cái gì, lại đột nhiên hô: “Dừng xe!”
Tiểu Văn vội vàng dừng xe ven đường.
“Tuy cổ không phải đàn ông, nhưng nếu cô ấy đồng ý hợp tác với Lý Thượng, cảnh giả nữ thì để cổ đóng, vậy là bù được phần Lý Thượng còn thiếu rồi, sao vừa rồi tôi không nghĩ ra nhỉ?” Lương Cảnh lại kích động không thôi: “Mau, quay trở lại!”
Ô tô lao vun vút trên đường, lại trở về tiệm mát xa.
Lương Cảnh vội vàng xuống xe, tới cửa lại không phát hiện Hàn Đông, không ngờ lại thấy bà chủ đang đứng cãi nhau với một gã đàn ông.
“Thằng nhóc kia chạy mất, bảy ngàn tệ bà phải trả lại cho tôi!”
“Tôi dựa vào cái gì phải trả cho ông? Tiền đó đâu phải là tôi lấy!”
“Tiền này bỏ vào tiệm của các người, các người mà không trả, tôi kiện các người lừa gạt!”
“Kiện đi! Giỏi thì kiện đi! Không có bằng chứng ai chứng minh được đó là nam? Ai chứng minh nó lấy của ông bảy ngàn tệ?”
“Bà….”
Lương Cảnh tạm thời ngắt lời, “Làm phiền cho hỏi một chút, vị cô nương ban nãy ngồi ở cửa đi đâu rồi?”
Bà chủ còn chưa nói chuyện, gã đàn ông kia đã xa xả nói: “Anh trai, đó không phải cô nương đâu, là một thằng đực rựa đó! Nó là nam giả nữ! Mình bị lừa hết rồi!”
Đực rựa?! Đây chẳng phải…. Lương Cảnh cảm giác tim mình nhảy ra ngoài rồi! Chân tướng này đối với mấy người kia có thể là bi kịch, nhưng với Lương Cảnh đây tuyệt đối là kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349773/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.