Chỉnh sửa: Gấu và Thỏ 
* * * 
Sáng hôm sau trời còn chưa sáng, Diệp Thành Lâm đã bắt đầu dọn dẹp chuẩn bị lên đường. Nhìn khắp bốn phía không biết nên mang theo cái gì, cuối cùng ánh mắt rơi trên người Hàn Đông, vung tay bép một cái lên mông hắn. 
“Đứng lên!” 
Hàn Đông vẫn nằm ỳ một chỗ, “Làm gì?” 
Diệp Thành Lâm nói “Phụ anh đem cái giường này ra ngoài!” 
“Sao anh không dọn mấy cái khác trước đi? Cái giường lớn như vậy mang ra ngoài, đường đi thì bé xíu ra ra vào vào bất tiện lắm?!” 
“Mấy cái khác không có gì mang theo hết, mấy cái… tủ này, ghế phích nước nóng đồ cậu xem cái nào xài được thì lấy mà xài, cái nào không xài thì cứ để đó chủ nhà dọn.” 
Hàn Đông khó hiểu, “Trong cái phòng này cái nào cũng tốt hơn cái giường này hết á? Sao anh không mang theo? Hay là sợ không mang lên xe lửa được?” 
“Đừng thắc mắc nữa, khiêng cái này ra ngoài là được rồi.” 
Khiêng ra xong, Diệp Thành Lâm phủi phủi bàn tay dính đầy bụi, yên lặng nhìn Hàn Đông. 
“Cậu định ở đây bao lâu nữa?” 
Hàn Đông cũng đã từng nghĩ tới chuyện này, “Ở được bao lâu thì ở bấy lâu thôi.” 
Ngữ khí Diệp Thành Lâm đột nhiên trở nên dịu dàng, “Nhanh chóng lấy vợ sinh con đi, sắp già đến nơi rồi.” 
“Anh nghĩ em không muốn sao?” Đêm qua Hàn Đông nằm mơ tới cô dâu đội khăn voan, kết quả lúc xốc lên toàn là bức ảnh trắng đen chụp gương mặt Vương Trung Đỉnh. (bị ám =)) 
Diệp Thành Lâm cười cười, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349774/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.