Chỉnh sửa: Gấu và Thỏ
* * *
Sau khi bà chủ đáp ứng rồi, hai người bắt đầu thương lượng về thù lao.
Hàn Đông nói: “Tôi chỉ chào khách chứ không tiếp khách.”
Mặt bà chủ lập tức xệ xuống, “Tiếp khách một lần được 300, hai ta chia năm năm. Chào khách thì tính theo ngày, một ngày 100, tự cô xem lại đi.”
Hàn Đông nghĩ nghĩ, nói: “Như vầy đi, chào được một người khách tính 10 tệ, trên 100 tính 20 tệ.”
Trên 100? Bà chủ cảm thấy Hàn Đông đúng là đang ảo tưởng, tuy bà có kỳ vọng vào Hàn Đông, nhưng cũng phải xét tới trình độ của tiệm. Lúc làm ăn tốt thì cũng chỉ được hai mươi khách, bây giờ đang làm mùa ế hàng, dân công xa xứ lâu ngày không gặp vợ đều vội vã về nhà mừng năm mới, đi đâu chào được nhiều khách như vậy?
“Cô nên nghĩ cho kỹ, một ngày có thể không chào được 10 người đâu.”
Hàn Đông nói chắc như bắp, “Tôi chào được bao nhiêu thì lấy của mấy người bấy nhiêu.”
“Vậy được, cứ làm như những gì cô nói đi.”
Vì thế, Hàn Đông xách một cái ghế đặt trước cửa, vắt chéo cặp chân dài kiều diễm ngồi lên, mắt không thèm nhìn người đi đường, cúi đầu chăm chú nghịch điện thoại.
“Sao cô không đi chào khách?” Bà chủ nóng nảy, “Cô phải ra đường mời người ta vào đó.”
“Không cần thiết.” Hàn Đông đầu cũng không thèm nâng, “Mười phút nữa mà không ai tới thì tôi đưa lại cho bà mười tệ.”
Quả nhiên, không đến năm phút đồng hồ, một trung niên đại thúc hói đầu đi tới, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349772/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.