Tần Tiêu không khỏi nghe được cười : lộn xộn cái gì nha, ở bên trong Bạch Xà Truyện có như vậy sao? Rõ ràng cho thấy Thượng Quan Uyển Nhi nói bừa bịa đặt ah!
Lý Tiên Huệ nhẹ nhàng giãy dụa:
- Đừng mà, thật nhiều người tại đấy, thiếp xấu hổ lắm.
Tần Tiêu một tay ôm lấy nàng, xấu xa nói:
- Lão bà đại nhân, sợ cái gì mà! Ra đây, kỳ lưng cho ta cùng nhau tắm giặt rửa. Chúng ta kết hôn lâu như vậy, còn không có tắm uyên ương đâu.
- Được rồi được rồi, đừng nói nữa!
Lý Tiên Huệ e lệ giậm chân lôi kéo Tần Tiêu về phía nhà tắm:
- Thiếp sợ chàng rồi, tắm rửa thì tắm rửa.
Tần Tiêu cởi sạch sẽ xong liền nhảy thẳng vào trong thùng nước ấm đầy tràn, nhịn không được mà kêu lên:
-Đúng là sảng khoái mà.
Nước ấm chảy ra từ trong miệng của tiên hạc bằng đá xối thẳng lên đầu, lên mặt, vừa ấm áp vừa sảng khoái, cơ thể mệt mỏi tới mức rã rời cùng với thần kinh đang căng thẳng lập tức được thả lỏng.
Lý Tiên Huệ cởi bỏ giày, để lộ ra đôi chân châu tròn ngọc sáng trắng nõn nã của nàng, đi tới bên cạnh hồ tắm giúp Tần Tiêu nhặt quần áo vất lung tung lên, nhịn không được mà thấp giọng ồ lên:
-Lão công, đây là thứ gì vậy? Khối kim phiến lớn quá!
Tần Tiêu ngâm mình trong hồ nước, nhắm mắt lại hưởng thụ dòng nước ấm xối thẳng xuống đầu mà nói:
-Là Võ Hoàng ban thưởng cho đấy, là lễ vật mừng tân hôn của chúng ta.
Lý Tiên Huệ bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613816/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.