Sau đó bước nhanh chạy đi.
Ba người cười ha ha lên. Tần Tiêu vui mừng mà nói:
- Đúng là tiểu nha đầu thú vị, đây chính là lần đầu nàng khen ta!
Tần Tiêu muốn lên nâng Mặc Y, Thượng Quan Uyển Nhi nói:
- Để ta, ngươi đi nghỉ ngơi đi, toàn thân là máu, ta nhìn...cảm thấy có chút run sợ trong lòng.
Tần Tiêu sững sờ một chút: không tệ lắm, Thượng Quan Uyển Nhi hiện tại cùng hai tỷ muội Mặc Y cũng có thể cùng đều hòa hợp ở chung được. Ân, thật đúng là. . . cảnh tượng hoà hợp êm thấm yên ổn phồn vinh a!
Tần Tiêu đi vào đại sảnh, cố hết sức vứt bỏ áo giáp trên người bỏ trên mặt bàn. Trên khải giáp có nhiều vết đao và mũi tên lưu lại, hắn không khỏi nói:
- Phần thưởng của hoàng đế đúng là đẹp mắt, nhưng mà chất lượng thì tồi quá. Hôm nào phải cầm lấy đi sửa chữa mới được.
Thượng Quan Uyển Nhi vịn Mặc Y ngồi xuống, nhẹ đi tới bên cạnh Tần Tiêu, nàng ngẩng đầu lên, lẳng lặng mà nhìn hắn.
Tần Tiêu không khỏi giật mình:
- Nàng làm gì thế?
- Ngươi còn nhớ rõ không. Trước kia đã đáp ứng chuyện của ta?
Thượng Quan Uyển Nhi bình tĩnh nói:
- Ngươi đã nói, muốn cho Uyển nhi ly khai hoàng cung làm nữ tử bình thường, trở thành nữ nhân của ngươi. Hiện tại, ngươi định làm như thế nào?
- Ah, cái này nha. . .
Tần Tiêu không khỏi có chút chuẩn bị không kịp, nhẹ giọng kinh hô một tiếng, sau đó nói:
- Lúc này đại sự chưa định, trên triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613815/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.