- Lúc này hoàng thành cùng Trường An đều có chút loạn, không thể tùy ý đi ra bên ngoài gây chuyện.
Chúng tướng đại hỉ, đứng dậy cùng hô to:
- Đa tạ đại nhân! Mấy tháng không có nghỉ ngơi qua, cuối cùng có một ngày nghỉ rồi!
Tần Tiêu thở ra một hơi dài đứng dậy, quơ quơ cái cổ có chút cứng ngắc:
- Ta cũng nên. . . Về nhà nghỉ một lát rồi.
Đường cái chợ phía Tây ngày xưa đông đúc nhộn nhippj thì giờ đây thưa người, thương nhân mọi nhà đóng chặt đại môn, không nói một tiếng nào. Ngẫu nhiên có mấy người đi đường, nhìn thấy Tần Tiêu mặc giáp phóng ngựa một thân là huyết, đều bị làm cho sợ đến cấp thiết vọt đến bên đường không dám nhìn. Trong lòng Tần Tiêu cười khổ một hồi: triều đình chính biến, trong kinh thành thì đều rối loạn mất đi vẻ náo nhiệt cùng yên ổn ngày xưa. Ai, vẫn là thái bình thịnh thế thật là tốt. Ngay cả động tiêu tiền Bách Linh Lung cũng đóng cửa rồi, Phong Nhị Nương biết rõ hai tên kia bị ta tru sát không biết sẽ có biểu lộ gì...
Trên đường ít người, ngựa của Tần Tiêu cũng đi cực nhanh, không bao lâu là đến cửa nhà. Vừa mới nhảy xuống ngựa, trong môn thì lao ra mấy người ra, vừa thấy là Tần Tiêu, cuống quít quỳ xuống bái:
- Đại nhân!
Tần Tiêu xem xét, là Hình Trường Phong cùng Vạn Lôi mang theo mấy tướng sĩ Đặc Chủng Doanh! Tiến lên một tay nâng mấy người dậy, hắn nói:
- Các huynh đệ cực khổ rồi!
Hình Trường Phong cười nói:
- Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613814/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.