- Sư phụ?
- Không thể nào!
- Tại sao lại không thể?!
- Sư phụ và Hổ Vạn Cầu là bằng hữu chí thân!
- Hơn nữa, ba năm trước sư phụ đã qua đời rồi!
Tần Tiêu đột nhiên ngồi dậy, nhấc hai tỷ muội qua một bên:
- Nói như vậy thì các người và Vĩnh Thái quận chúa thật sự là đồng môn sao? Ta hỏi các ngươi, sư phụ của các ngươi tên họ là gì?
Hai tỷ muội lại lần nữa đè Tần Tiêu xuống, chui vào trong chăn.
- Thiên thủ hồ vương. Bạn đang đọc chuyện tại truyentop.net
- Vi Đình.
- Thiên thủ hồ vương, Vi Đình? Chưa từng nghe qua, bất quá ta đoán là kiểu nhân vật như hắn hẳn là rất bận rộn, che giấu phải rất tốt, chưa từng nghe qua danh hào của hắn cũng là đương nhiên. Các ngươi nói, hắn đã chết ba năm rồi? Vậy trước đó hắn làm việc gì?
- Ở Phòng Châu ngây ngốc vài năm. Bằng không cha ta cũng sẽ không biết có nhân vật như hắn.
- Lão tặc cũng sẽ không thể kết thành bằng hữu với hắn, bán hết cả nhà cho Hỏa Phượng! Nếu không phải mẹ ta mất sớm thì không chừng hiện tại ngay cả mẹ ta cũng phải bán mạng ở Hỏa Phượng rồi!
- - Phòng Châu?
Trong lòng Tần Tiêu đột nhiên sáng tỏ, lại bật người ngồi dậy,
- Ở Phòng Châu, lẽ nào là làm quan?
- Không phải!
- Bớt có đoán bậy đoán bạ đi!
Hai tỷ muội lại đè hắn xuống.
- Hừ, các người thì biết gì! Chẳng phải hắn biết dịch dung sao? Ta đoán là các ngươi còn chưa ừng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613602/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.