Mặc Y cùng Tử Địch nhất tề ngồi cạnh bàn, hai tỷ muội đều nhìn chằm chằm vào hắn.
Trong lòng Tần Tiêu kêu khổ một tiếng, thật sự nhịn không được muốn ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng:
- Hai vị tỷ tỷ, để cho ta ngủ một giấc có được không?
- Không cần hầu hạ đâu, các người cũng đi ngủ đi.
Tần Tiêu thản nhiên đi qua hai người, ngồi xuống mép giường.
Tỷ muội hai người bất vi sở động, đi đến bên giường, hai bên trái phải ngồi bên cạnh hắn.
Thế này là có ý gì đây? Chẳng lẽ muốn dùng thủ đoạn như lúc trong nhà tắm để diễn lại một lần nữa à? Tần Tiêu không khỏi nổi cáu:
- Ta đã nói rồi, hai người các ngươi làm ơn đổi mới một chút…. Bạn đang đọc chuyện tại truyentop.net
Lời còn chưa dứt, tỷ muội ha người đã một trái một phải ấn hắn ngã xuống giường, nài ép lôi kéo vào giữa giường, trong đó còn có một bàn tay nhỏ bé che kín miệng của hắn.
- Đại nhân nhỏ tiếng một chút, tai vách mạch rừng. Chúng ta có chuyện muốn nói với đại nhân.
Vừa nói, màn che cũng đã bị thả xuống, cũng không biết là ai xốc chăn lên, trùm kím ba người lại.
Trong lòng Tần Tiêu không khỏi vui vẻ: quả nhiên! Xem ra lần này thu được tình báo ngoài ý muốn! xem ra, đẹp trai đôi khi cũng có chỗ tốt, ha ha!
Ba người nằm trong chăn, trùm thành một cục. tỷ muội hai người, một trái một phải ép sát trên người Tần Tiêu, hai gương mặt giống nhau như đúc đối diện với ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613601/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.