Khoảng cách gần như thế, quả thực chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm vào, và đối với cặp vù rất to, rất tròn vẫn còn đang run rẩy trước mắt này, Lý Hàn ngoại trừ cảm thấy rung động ra cũng chỉ có rung động. Độ cong này, độ sung mãn này, độ mềm mại này, tất cả đều giáng một đòn mạnh vào sâu nội tâm của hắn!
Hơn nữa, dưới sự bao vây của chiếc yếm, hai ngọn núi bằng thịt đó bị dồn lại tạo thành một cái khe rất sâu, một cái khe khiến trái tim người khác ngừng đập. Thoáng nhìn một cái, Lý Hàn lập tức có ngay phán đoán, độ sâu của cái khe này ít nhất phải sâu bằng ba ngón tay, quả đúng là chấn động lòng người!
Lý Hồng Ngọc nhìn thấy sắc mặt khác lạ của Lý Hàn thì nàng nhìn lại chính mình, ngay lập tức khuôn mặt nàng nóng bừng lên, còn ngực thì vẫn phập phồng lên xuống dữ dội! Mặc dù vậy nàng cũng là người từng trải nên không có như những thiếu nữ mới lớn mà la toán lên mà bình tĩnh kéo váy ngủ lên lại, tuy vậy trên mặt nàng vẫn đỏ bừng và thân thể nàng khẽ run, hiển nhiên trong nội tâm nàng không bình tĩnh như bề ngoài.
Theo Lý Hồng Ngọc kéo áo ngủ lên thì Lý Hàn mới có phản ứng lại, hắn cũng hơi xấu hổ, sao lúc cuối cùng lại thành ra ngựa mất móng trước chứ, song cái này cũng không thể trách hắn. Sư nương đột nhiên ngồi dậy, hơn nữa váy ngủ trên người chảy xuống nên đôi núi cực đại, sung lại gần trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819897/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.