Lý Hồng Ngọc bất ngờ kêu lên làm cắt ngang lời nói của Lý Hồng Vân.
Ngoài ra, tiếng kêu này của nàng là một tiếng kêu do không kìm lòng được, hoàn toàn là đột nhiên bị cái gì đó kích thích cực mạnh mà không nhịn được phát ra tiếng kêu!
Vốn Lý Hồng Vân đang vô cùng cao hứng kể về Lý Hàn , mà Lý Hồng Ngọc nghe cũng rất nhập tâm, nhưng mà, đột nhiên trong lúc đó nàng lại đột ngột kêu lên một tiếng, trực tiếp làm cho Lý Hồng Vân giật cả mình!
Một lúc sau, Lý Hồng Vân mới dở khóc dở cười hỏi:
- Mẫu, mẫu thân, người không sao chứ? Người vừa rồi vì sao lại kêu lên một tiếng như vậy?
- Không, không có gì, có thể mới vừa nghe thấy con kể chuyện thật hay nên mới không nhịn được kêu lên như vậy, không có gì, không có gì đâu…
Lý Hồng Ngọc trên mặt mang theo ý cười vội vàng nói, kỳ thật nàng lúc nãy không khống chế được phải kêu lên, hoàn toàn là vì câu truyền âm của Lý Hàn, nàng đã thật sự hoàn toàn quên mất đi sự hiển diện của hắn nên tư nhiên nghe thấy có người truyền âm cho nàng nên nàng mới thất thố như vậy.
Thật ra không phải là nàng quên, thử hỏi trên đời này có nữ nhân nào có thể điềm nhiên như không khi mà mặt của một nam nhân lại gắt gao đặt ở nơi tư mật nhất trên người của mình chứ? Nhưng vì nàng đang cố gắng nén sự rung động khiến nàng run sợ kia, đủ loại rung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819898/chuong-222.html