Kiếm khách gầy gò lại có kiếm pháp cực kỳ quái dị, kiếm đi như gió, nhưnét bút của thần, thường có thể hóa bị động thành chủ động.
Trận chiến long tranh hổ đấu, đánh đến khí thế ngất trời.
Lúc này Lữ Bố bưng một ly rượu đến, cười nịnh nọt nói:
- Tướng quân cảm thấy ra sao?
Trương Lãng cười to nói:
- Không tệ, không tệ. Hai người trong sân đều là cao thủ, so với mấy Hắc Ưng Vệ bên ta còn cao hơn chút. Chỉ là ta lấy làm lạ, không biết PhụngTiên tại sao khiến họ đến múa kiếm?
Lữ Bố không đáp ngay vấn đề của Trương Lãng mà giới thiệu nói:
- Cái người vóc dáng cao to trong sân là Ngụy Tục, người gầy là HáchManh. Hai người này theo Bố nam chinh bắc chiến mấy năm, chiến công hiển hách, ta rất là yêu mến.
Trương Lãng khẽ ‘ồ’ một tiếng, hiển nhiên không hiểu ẩn ý của Lữ Bố.
Lữ Bố nói tiếp:
- Nếu tướng quân không chê thì Bố nguyện đề cử hai người này với tướng quân.
Trương Lãng kinh ngạc bật thốt:
- Cái gì!?
Ngụy Tục có quan hệ thân uy với Lữ Bố, Hách Manh bởi vì làm phản bịgiết, hai người đều là khoai lang phỏng tay, Lữ Bố lại muốn quăng chohắn? Đây rõ ràng muốn ở bên hắn đâm hai cây gai.
Lữ Bố không lên tiếng, chỉ đưa ly rượu trong tay cho Trương Lãng.
Trương Lãng nhận lấy, cầm ly rượu ngửa đầu uống cạn.
Lữ Bố thấy Trương Lãng không chút cảnh giác uống hết rượu, mặt treo nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774498/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.