Trương Lãng tính tới tính lui cũng không tính tới sót một bước này. Hắnmột lúc lơ là, không để trong lòng lời của Toàn Tông, khiến Lữ Bố có cơhội lẻn vào. Sắc mặt Trương Lãng ngày càng kém.
Nhưng hắn không mất hy vọng tiếp tục nói:
- Lữ Bố, ngươi đừng tưởng rằng ta chết thì có thể hoàn toàn khống chếGiang Đông. Từ Hoảng, Trương Liêu, Trình Dục, bọn họ sẽ giúp ta báo thù!
Lữ Bố cho rằng tình hình đã hoàn toàn nằm trong tầm khống chế, khônggiấu giếm Trương Lãng cái gì, muốn kể ra hết sự tích vĩ đại của mình.
Y nói:
- Chắc bọn họ đang đau đầu làm cách nào ứng phó đợt tấn công của Tào Nhân, Hạ Hầu Uyên.
Giọng Trương Lãng tuy yếu ớt nhưng mắt lóe tia sáng kỳ lạ, thở dài một hơi, từ từ nói:
- Coi như ta thua. Nói đi, là ai ở sau lưng ngươi nghĩ ra âm mưu quỷ kế như vậy?
Lữ Bố đắc ý cười nói:
- Nếu ta không nói thì ngươi sẽ vĩnh viễn không đoán ra được.
- Là ta.
Một giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang bên tai Trương Lãng.
Trương Lãng nghi ngờ lỗ tai mình nghe lầm, không dám tin tưởng quay đầu lại.
Quách Hoàn lạnh như băng đứng đó, vốn đôi mắt tràn đầy linh khí biến lạnh lẽo, không có chút cảm tình.
Trái tim Trương Lãng như bị búa đập, giống như đao cắt, đầu óc hỗn loạn.
Hắn thất thanh kêu:
- Quách Hoàn này là thật hay giả? Tại sao nàng phải làm như vậy?
Quách Hoành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774500/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.