Hắn không lập tức xé rách da mặt mà chất vấn rằng:
- Tại sao không thấy Lữ phu nhân đâu? Không lẽ thân thể nàng có gì không khỏe?
Lữ Bố âm hiểm cười nói:
- Đúng như tướng quân đã nói, hôm nay tiện nội bỗng thấy thân thể không thoải mái, hiện đang ốm đau trên giường.
Trương Lãng lạnh lùng nói:
- Nếu phu nhân đã không khỏe vậy nên sớm ngày chữa trị. Thuộc hạ của bổn tướng quân có một lang trung, y thuật cực kỳ cao siêu. Ta lập tức gọihắn vào xem bệnh cho Lữ phu nhân, rất nhanh là có thể thuốc đến bệnhtrừ.
Lữ Bố giật nảy mình, vội vàng từ chối nói:
- Không làm phiền tướng quân, đã có đại phu xem tiện nội rồi. Đại phunói chỉ bị chút phong hàn, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe. Đa tạ tướng quânquan tâm.
Lữ Bố càng từ chối thì Trương Lãng càng nghi ngờ. Nhưng hắn không tiệnngay đại đường hỏi han tình hình Quách Hoàn, mặt sa sầm nhìn anh hàitrong ngực người đàn bà, không thèm để ý ai nữa.
Có Lữ Bố dẫn dắt, người đàn bà ôm đứa bé đi một vòng đại đường rồi lui xuống.
Lúc này Lữ Bố mới cười nói:
- Tướng quân, chỉ uống rượu thôi thì không thú vị. Chẳng bằng gọi thị vệ đến múa kiếm giúp vui, thấy sao hả?
Trương Lãng lạnh lùng liếc Lữ Bố. Sắp bắt đầu rồi sao? Hạng trang múakiếm ý ở bái công. Lữ Bố, ngươi cũng muốn học thủ đoạn này sao?
Lữ Bố dù dũng mãnh hơn người cũng bị ánh mắt sắc bén của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774493/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.