Trương Lãng trầm tư một lúc, nói:
- Quân địch điều động, chính là lúc binh hoảng mã loạn. Chúng ta tìm mấy bộ đồ Tào quân, sau đó nhân đêm rối loạn đi qua.
Từ Hoảng gật đầu khen:
- Chúa công ra diệu kế.
Một hàng sáu người Trương Lãng nhân đêm lẻn qua, lại không thể đốt đuốc, không biết đường dưới chân như thế nào, khiến đám người khổ không thể tả.
Nửa canh giờ sau, đám Trương Lãng đã thành công lẻn tới phòng tuyến ngoài cùng Tào doanh, nơi âm u nhất.
Bên Tào doanh giống như không xảy ra chuyện gì, yên tĩnh ổn định, chỉ có từng đội lại từng đội binh sĩ miễn cưỡng nâng tinh thần tuần tra. Trương Lãng xem đúng thời cơ, lúc binh sĩ tuần đêm rời đi thì cùng mọi người nhanh chóng trèo hàng rào, nấp vào Tào doanh.
Thành công tìm được mấy binh sĩ lạc đàn không có chút đề phòng, Hắc Ưng Vệ và Trương Lãng phối hợp khiến đám lính không cách nào chống cự. Bọn hắn tùy tay đánh gục vài tên, sau đó thay đồ Tào binh, rón rén tiến lên.
Thì ra nửa canh giờ trước hai đội viên Hắc Ưng Vệ dựa vào kỹ năng ngụy trang cao siêu và năng lực phản ứng nhanh nhẹn, không ngờ lẻn tới gần đại trại trung quân Tào doanh, khiến lính gác lầu các và tiểu đội tuần tra không chút phát hiện. Nếu không phải có một tiểu tướng tuần đêm nhanh nhạy, nói không chừng Hắc Ưng Vệ còn có thể lẻn tới tận doanh chủ soái luôn. Hắc Ưng Vệ thấy mình đã bị lộ thì nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773986/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.