Trương Lãng bị hù giật nảy mình, không ngờ Tào quân đuổi theo nhanh như vậy. Hắn sốt ruột mang Triệu Vũ, Dương Dung chạy hướng bến đò. Từ xa đã thấy một ông lão đầu bạc mặc áo tơi đội mũ, chuẩn bị chèo thuyền nhỏ ra nước thả lưới đánh cá.
Đám người Trương Lãng chưa tới thì tiếng đã vang, ra sức vung tay hét to:
- Ông lão gì ơi, xin chờ đã!
Dường như ông lão nghe thấy, nghiêng đầu nhìn, thấy là một nam hai nữ nhanh chóng chạy tới, mặt sau đất cát tung bay, một đám quan binh truy đuổi. Ông lão bị hù giật mình, vội tháo dây thừng, chuẩn bị chèo thuyền ra sông, tránh cho tai bay vạ gió.
Cái này khiến Trương Lãng nóng nảy muốn chết, to tiếng hô:
- Lão bá hãy chậm một chút, đợi chút đã!
Lúc nãy truy binh nhanh chóng áp sát, trong tiếng vó ngựa nghe có thanh âm kêu:
- Dừng lại…đừng chạy…
Trương Lãng quýnh lên, dùng hết sức như chạy nước rút trăm thước tiến lên, giống gió lốc nhanh chóng nhào hướng bến đò.
Ông lão bắt đầu chống thuyền, thuyền chậm rãi rời khỏi bến đò bơi tới giữa sông.
Trương Lãng đã vọt tới bờ sông, thuận thế làm động tác nhảy xuống cực tiêu chuẩn.
*Bùm!* một tiếng, người đã lặn vào sông, nhanh chóng bơi hướng thuyền nhỏ, tựa con cá trong sóng nước, rẽ sóng mà đi, rất nhanh đã đuổi kịp thuyền nhỏ. Trương Lãng túm lấy sàn thuyền, vươn đầu ra khỏi mặt nước.
Hắn khổ sở cầu xin:
- Lão bá, ngươi làm chút việc tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773988/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.