Thái Bộc Hàn Dung kinh hãi kêu lên:
- Theo tướng quân đoán chừng Hàm Cốc quan còn có thể giữ được bao lâu?
Từ Hoảng cười khổ một tiếng mà nói:
- Nếu như không có viện quân tới chỉ cần một ngày nữa Lý Thúc tập trung tất cả khí giới bằng binh lực của Hàm cốc quan hiện tại đối phương chỉ cần một ngày là công phá được.
Lời này vừa nói ra thái thú Hoằng Nông Đoạn Ổi đều kinh hãi, cho dù tăng thêm một nghìn binh sĩ thì làm sao ngăn trở Lý Quách được?
Lưu Hiệp vốn hưng phấn thoáng cái đã rơi xuống hố băng, hắn mất hứng mà nói:
- Vậy phải làm sao cho phải?
Trương Lãng thầm than một tiếng, Lưu Hiệp dù sao vẫn là một đứa con nít cho dù có uy nghiêm của hoàng đế nhưng biểu hiện bề ngoài vẫn là trẻ con bất lực.
Ngược lại Từ Hoảng bình tĩnh mà nói:
- Thánh thượng yên tâm Đổng đại nhân cùng với Dương tướng quân toàn lực thủ vững Hàm Cốc, có thể khiến cho bệ hạ tạm thời không lo nghĩ.
Lưu Hiệp thống khổ lắc đầu một tay che mặt ưu phiền vô cùng.
Từ Hoảng đồng tình nhìn đương kim thánh thượng mà nói tiếp:
- Hạ quan còn có một chuyện bẩm báo không biết có nên nói hay không.
Lưu Hiệp buông tay ra hơi chết lặng nói:
- Còn có chuyện gì ngươi cứ nói ra đi.
Trong mắt của Từ Hoảng hiện ra vẻ kỳ quái:
- Bệ hạ Hán Trung Trương Lỗ đệ đệ của Trương Vệ đã lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773936/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.