Tuy nhiên Trương Lãng cũng không phải là người dễ bị đánh bại hắn liền kiên trì nói:
- Trước kia không có không có nghĩa là sau này không có, bất kỳ chuyện gì luôn có tiền lệ sao? Hán cao tổ không phải lần đầu định đô ở Trường An à?
Đường Hoàng tựa hồ sắp chứng kiến thắng lợi, thấy Trương Lãng mềm yếu vô lực phản bác thì lớn tiếng giễu cợt:
- Không sai nhưng Trương tướng quân chớ quên, Trường An chính là hiểm địa ở Quan Trung.
Thấy Đường Hoàng từ từ nói, thần sắc tự nhiên mồ hôi trên người của Trương Lãng bắt đầu chảy ra trong lòng hắn thầm than, Đường Hoàng này mồm mép thật là lợi hại.
Quách Đồ hớn hở tâm tình tốt lên mà nói:
- Bệ hạ chuyện cấp bách hiện tại chính là liên hệ với chư hầu thảo phạt phản tặc, trái lại vấn đề dời đô tiếp tục tranh chấp chỉ sợ rét lạnh tâm tình của bộ hạ Viên đại nhân, binh mã chậm trễ tới Lạc Dương, khi đó Lý Quách thừa cơ ai cũng không đảm đương nổi tội danh này.
Nhưng vấn đề còn chưa kết thúc, nhìn thấy Trương Lãng rơi vào túng cảnh Tuân Du liền đứng lên muốn dìm Trương Lãng xuống mười tám tầng địa ngục, chỉ thấy hắn dùng ánh mắt sâu thẳm mà nói:
- Đường thái thú nói rất đúng nếu như thánh thượng di giá tới Thọ Xuân chỉ sợ không chỉ Viên đại nhân mà chúng quan cũng rét lạnh tâm tình.
Trương Lãng từ khi xuất đạo cho tới nay chưa từng gặp phải tình cảnh hôm nay trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773935/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.