Ở trên sông binh sĩ Trương Lãng bận rộn một hồi vừa vung thuẫn chặn tên vừa nhanh chóng thanh lý hỏa tiễn ở trên thuyền, mà thuyền cũng được xây bằng gỗ cộng thêm gió đông nam một khi thế lửa hiện lên thì là một chuyện vô cùng không ổn, giống như Gia Cát Chu Du hỏa thiêu Xích Bích vậy.
Lúc này Chu Thái Tưởng Khâm đã lên bờ thành công, mặc dù sương mù tràn lan nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy cách đó không xa, từng lớp từng lớp đại đội bắt đầu xông lên.
Binh sĩ ở trên lầu gác chỉ lo bắn tên không chú ý tới quân Từ Châu đã từ từ lên bờ, tất cả đều không chuẩn bị bị quân Từ Châu dưới sự tấn công của Tưởng Khâm và Chu Thái giết cho huyết nhục bay tứ tung, tiếng kêu thảm thiết không ngớt, lúc này ó người phát giác lập tức vứt bỏ cung tiễn rút đao nghênh chiến, Tường Khẩm vừa chém giết vừa tỉnh táo nói với Chu Thái:
- Công Dịch mau mở cửa thủy môn để cho quân ta nhập trại, ta chặn lại nghênh địch.
Chu Thái không nói gì lập tức mang theo hai mươi người chuẩn bị đi ra mở thủy môn.
Mà Tưởng Khâm thì ra sức ngăn cản đại quân của Lưu Diêu tranh thủ một chút thời gian.
Tưởng Khâm gan lớn, dẫn người xông lên cửa lầu, tuy quân địch ngày càng nhiều nhưng đều bị ngăn cản lại trong nhất thời xông lên cũng không được, mà đổi lại hơn mười đại hán tận lực tản ra tranh thủ ngăn chặn quân địch ở trên lầu canh gác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773818/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.