Tưởng Khâm và Chu Thái cùng với mười mấy thủy binh đã sớm leo lên trên thuyền, ở bên bờ tiếp ứng, bởi vì Tưởng Khâm liệu định trận này chiến bại lui binh là chuyện sớm muộn cho nên sớm lên thuyền chờ đợi không cho địch quân đoạt thuyền, Điển Vi và Thái Sử Từ cũng xông ra cản, sau khi đợi tất cả lên thuyền rồi bọn họ mới lên thuyền chủ soái của Trương Lãng.
Mà Trần Hoành muốn truy kích bất đắc dĩ phải nhìn thủy binh Từ Châu rời đi.
Tuy nhiên sau khi Trương Lãng rời đi nửa canh giờ, thủy quân của Trương Anh cuối cùng cũng xuất động, hơn mười chiếc chiến thuyền cỡ lớn xông lên trước, đoạn đường lui của Trương Lãng, may mà Trương Lãng rút lui kịp thời cộng thêm với hơn mười chiếc chiến thuyền đều trang bị tốt thuận buồm xuôi gió mà đi, mà sau khi trở về cũng không còn bè trúc nữa thuyền nhỏ cũng rất ít, binh sĩ ra sức xuôi dòng.
Trận chiến này lúc xuất động có tới ba nghìn binh sĩ, lúc trở về chỉ còn ba nghìn, cho thấy tình hình chiến đấu kịch liệt đến thế nào, về sau có dân chúng Mạt Lăng hồi tưởng lại vẫn còn kinh hãi nói:
- Trận chiến kia tiếng sát phạt truyền đến hơn mười dặm, tiếng trống rung trời, trẻ con ban đêm không dám khóc, dân chúng buổi sáng không dám ra khỏi cửa.
Như vậy tình cảm chân thật sẽ kinh tâm động phách thế nào mà binh sĩ dưới cờ của Trương Lãng cũng tổn thương thảm trọng đại bộ phận đều do không quen thủy chiến nên chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773819/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.