Chuyện nói thì dài nhưng chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, lão cá trê trông thấy Nalno gục ngã thì hai chân vội quỳ xuống, liên tục dập đầu:
- Dương Thiên đại nhân, Dương Thiên lão tổ tông, xin ngươi tha mạng cho ta. Ta sẽ lập tức ra ngoài đầu thú. Mọi tôi lỗi ta đều nhận hết, chỉ xin ngươi ta mạng cho ta, tha cho ta đi.
Lão cá trê liên tục nhắc đi nhắc lại từ “tha cho ta” thể hiện sự sợ hãi đến cực độ của hắn. Dương Thiên ngay từ đầu đã không có ý định giết hắn, tên này làm việc tuy có chút quá đáng nhưng cũng chưa đến mức phải chết. Để hắn ra tự thú, ngồi tù vài ba chục năm là được rồi.
- Tốt lắm, theo ta đi ra ngoài nhận tội. Ta sẽ tha mạng cho ngươi.
Nghe thấy Dương Thiên nói tha cho mình, lão cá trê dập đầu càng nhanh hơn:
- Cảm ơn, cảm ơn… Ta sẽ đi đầu thú, sẽ đi đầu thú…
Lão cá trê nói năng lộn xộn, Dương Thiên cũng lười cùng hắn nói tiếp:
- Còn ở đó nhiều lời làm gì, mau đứng dậy theo ta đi ra ngoài.
Lão cá trê ngoan ngoãn đứng dậy, đi theo sau lưng Dương Thiên. Những tên cướp phía dưới thấy trên lầu vang lên tiếng súng rồi im bặt không còn động tĩnh gì cũng đã rất gấp. Nếu không phải số lượng người hạn chế, phải phân chia ra để canh giữ con tin, bọn hắn đã sớm đi lên lầu kiểm tra tình hình.
Một tên nhịn không được hỏi:
- Đội phó, ta nghi ngờ tình hình có biến, đề nghị được lên trên đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460590/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.