Không đợi Nalno kịp trấn tĩnh lại, lão cá trê đã đứng dậy kinh hô:
- Nalno tiên sinh, là hắn. Ta nghi ngờ hắn chính là người đã phá hoại Đông Lai quán.
Nalno kinh ngạc đến trợn mắt, người hắn đang muốn tìm đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt. Nhưng hình như có điểm nào đó không đúng. Dương Thiên mặc một bộ đồ thun bình thường, tuổi tác khoảng 20, đeo một cái đồng hồ đắt tiền. Đây là hình tượng tiêu biểu của một tên công tử nhà giàu chứ không phải võ lâm cao thủ a.
Trong sự ngỡ ngàng của hai người, Dương Thiên bước lại kéo ghế ngồi xuống, ánh mắt âm trầm nhìn lão cá trê:
- Lần trước cho ngươi một bài học nhỏ, xem ra vẫn chưa thấm vào đâu. Không ngờ ngươi lại dám dựng lên vụ cướp bóc tống tiền này.
Lão cá trê cả người run rẩy, ngồi bệch xuống ghế:
- Chuyện đó là do ngươi làm?
Dương Thiên nhún vai:
- Ngoài ta ra thì còn có kẻ nào khác. Là gan của ngươi rất lớn, từ trước đến nay, những kẻ dám bày mưu tính kế với ta đều phải chết.
Lão cá trê đang định nói thêm gì đó thì Nalno đã ngăn trước mặt hắn:
- Thật xin lỗi, ta muốn hỏi vị đại nhân đây vài câu có được không?
- Không được.
- Ta muốn hỏi… Cái gì?
Nalno khựng lại, hắn đã chuẩn bị một loạt câu hỏi trong đầu, không ngờ Dương Thiên lại thẳng thừng từ chối.
- Tại sao?
Dương Thiên nhướng mày:
- Ngươi là tội phạm, ta đến đây để bắt ngươi. Giữa chúng ta vốn không có gì để nói. Đừng nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460589/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.