Mỗi thanh kiếm đều có linh tính, kiếm liên kết với chủ nhân. Kiếm đại diện cho chủ nhân.
Nhưng khi chủ nhân không còn kiếm lại bị kẻ khác lợi dụng?
“Như Tranh!”
Hai chữ rành mạch hiện lên trước mắt Đằng Long.
“Làm sao có thể?” Đằng Long hoảng hốt.
Cái tên không phải là Ngưu Quảng mà là Như Tranh. Làm sao có thể như thế?
“Nhà ngươi tính toán rất kĩ. Mưu kế của ngươi cũng rất kì công. Chước của ngươi vô cùng hung hiểm. Nhưng đáng tiếc, bổn hầu đã nói rồi, mạng nhỏ của nhà ngươi nằm trong tay ta. Mọi bước chân của ngươi ta đều nắm rõ, chỉ cần ta đi tới bước mà ngươi không thể đi tới, Đằng Long, ngươi làm sao có thể đánh bại được ta?”
Ngưu Quảng nhếch mép cười khẩy rồi quỳ xuống.
“Tuệ Cơ! Ngưu Quảng đại diện cho các kì cần bẩm báo một chuyện vô cùng quan trọng. Đúng như Đằng Long đã nói, Hùng Vũ đại nhân là bị người khác hãm hại. Kẻ đó chính là Như Tranh của Thủy tộc. Xin Tuệ Cơ định đoạt!”
Chỉ cần có vậy, chỉ cần hai chữ trên Long Nhân kiếm là đủ. Ngưu Quảng chính thức kích hoạt một cuộc căm phẫn tột cùng trong lòng mọi người Tiên tộc.
“Cái gì? Là yêu nữ đó sao?”
“Không còn nghi ngờ gì nữa! Ả ta đã trà trộn vào tộc từ lâu, vậy mà không ai hay biết!”
“Đại nhân! Ngài ra đi thật oan uổng!”
“Chúng ta quyết phải trả thù cho đại nhân!”
“Mau tìm Như Tranh, nhất định phải giết ả!”
Âm thánh đó…
“Ta đang nghe thấy gì thế này?” Đằng Long choáng váng.
Y không còn nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-kiem-quyen-1-thien-khai/739431/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.