Gió lạnh thổi trên mặt đất làm những chiếc bóng không thể in hằn quá lâu. Thân ảnh thoát ẩn thoắt hiện của Huyết Đồ lướt nhanh trên con đường mòn.
“Chử Minh! Ngươi nói xem vì sao Tộc trưởng lại cử chúng ta đi đến Đông quan?”
“Chẳng phải đã rõ rồi ư? Chúng ta đến là để chống lại Thủy tộc?”
“Một trăm người của Huyết Đồ sơ đẳng thì thấm vào đâu?”
“Ngươi nói cũng phải!”
Chử Minh trầm tư, hắn toàn thân mặc giáp phục, đầu đeo khôi giáp không để lộ chân diện. Huyết Đồ trăm người như một, ai ai cũng một bộ dạng như thế. Chử Minh từ khi nhận nhiệm vụ tại Huyết Đồ, hắn đã không còn là người của Hắc kì nữa. Người đi bên cạnh Chử Minh không ai khác, chính là Phùng Ngạn, đội trưởng của Huyết Đồ sơ đẳng.
Huyết Đồ sau khi đến Đông thành thì dừng chân. Phùng Ngạn thông báo nhiệm vụ tới mọi người.
“Từ Đông thành đi tới Đông quan phải mất một trăm dặm đường, để tránh chú ý, chúng ta sẽ đi đường nhỏ. Mấy người các ngươi để lại những vật nặng, đồ dùng không cần thiết cũng bỏ lại, giáp phục Huyết Đồ không được mặc nữa. Nghe rõ cả chưa?”
“Rõ!”
Huyết Đồ đồng thanh hô vang, không ai hỏi, không ai thắc mắc một lời. Toàn đội đi mất ba ngày hai đêm thì đến Đông quan. Giữa trưa, Phùng Ngạn và Huyết Đồ chỉ còn cách Đông quan nửa dặm. Hắn chọn chỗ vắng vẻ, cử người canh gác cẩn mật.
“Bắt đầu từ đây sẽ là nhiệm vụ của chúng ta. Các ngươi còn nhớ Huyết Đồ là gì không?”
“Huyết Đồ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-kiem-quyen-1-thien-khai/739422/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.