Hai thị vệ bám theo Đằng Long đột nhiên dừng lại, họ nghe thấy tiếng kêu thất thanh từ phía xa. Đi thêm được một đoạn thì thấy xác nằm la liệt, máu me tung tóe dưới đất. Đó là toán người tùy tùng của Hùng Việt, tất cả đều đã bị giết. Biết được điều chẳng lành, hai người họ nhanh chóng di chuyển về phía trước. Lúc này bắt gặp Mỹ An cũng đang đi tìm Hùng Việt.
“Tùy tùng của Hùng Việt đều chết cả? Đã xảy ra chuyện gì rồi?” Mỹ An hỏi.
“Mỵ nương Mỹ An! Thuộc hạ e rằng quan lang đang gặp nguy hiểm. Chúng ta nhanh chóng đi tìm.”
“Được!” Cả toán ba người cùng chạy về bến sông.
Đằng Long lúc này vẫn chăm chú quan sát xung quanh, để ý từng gốc cây ngọn cỏ.
“Sắp xong chưa?” Đằng Long hỏi, Như Tranh lắc đầu không đáp.
“Có người đến!”
Đằng Long nói tiếp trong khi quan sát ba người chuẩn bị chạy tới. Đó là Mỹ An và hai thị vệ.
Nhìn thấy em mình bất tỉnh quần áo ngập đỏ máu tươi, Mỹ An liền thét lớn:
“Hùng Việt! Hai ngươi định làm gì?” Mỹ An một mực xông lên nhưng bị một người thị vệ giơ tay ngăn cản.
“Mỵ nương! Chúng ta chưa rõ về kẻ địch, hơn nữa chúng lại nắm được quan lang trong tay, không thể làm bừa!”
“Nghĩ nhiều làm gì! Ta phải cứu em ta trước!” Mỹ An bỏ qua lời can ngăn mà lập tức xông đến.
“Chử Minh!”
Người thị vệ ra lệnh, người trẻ hơn chạy theo cùng với Mỹ An, họ muốn cướp lại Hùng Việt từ tay Đằng Long. Mỹ An xông tới trước, trên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-kiem-quyen-1-thien-khai/739391/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.