Vì để phía Fuji biết điều hơn một chút, Thẩm Hoài và Hùng Văn Bân quyết định chọn một tòa nhà khác để thương nghị công việc.
Trừ lầu chính, sau lưng hồ Lâm Thúy, Nam viên còn có mười mấy căn biệt thự, đám Trường Sơn Tín Phu được sắp xếp ở trong căn số 8; chỉ cần không có người nhắc nhở, Thẩm Hoài không cần lo bọn hắn biết mình cũng ở Nam viên.
Ăn qua loa bữa trưa, chờ Lương Tiểu Lâm, Cố Đồng chạy tới, Thẩm Hoài liền nói rõ giới hạn trong lần đàm phán này cho bọn họ: “Hôm qua thái độ của tôi hơi quá khích, hồi sáng đã kiểm điểm với Đàm bí thư rồi; đàm phán vẫn sẽ được tiếp tục, nhưng quyền khống chế nhà máy điện và bến cảng không thể buông bỏ, bởi thế mới tìm các anh đến cùng bàn đối sách…”
Lương Tiểu Lâm nhìn sang Hùng Văn Bân dò hỏi, Hùng Văn Bân khẽ khàng gật đầu.
Ông ta biết Đàm Khải Bình chỉ nhất thời khó coi, không trực tiếp thừa nhận ngay trong phòng làm việc, nhưng sau chuyện đêm hôm trước, hôm nay lại làm ra nhượng bộ, trên thực tế Đàm Khải Bình đã mặc nhận giới tuyến mà Thẩm Hoài vẽ ra này.
Nếu giới tuyến đã được Đàm Khải Bình thông qua, Lương Tiểu Lâm biết đó không phải là điều mình có thể giẫm lên, thầm nhủ thủ đoạn Thẩm Hoài đúng là lợi hại; nháo một vòng, tuy cuối cùng phải tìm Đàm Khải Bình kiểm điểm, song thực tế cũng đạt thành mục đích, bức họ Đàm nhượng bộ. Nhưng không biết Đàm Khải Bình liệu có dung túng Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165952/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.