Đêm xuống, dưới yểm trợ của bóng đêm Kim Binh mất nửa canh giờ đã hoàn thành rút quân.
Cùng lúc đó, trinh sát quân Tống ở ngoại vi cũng đã nhận được tình báo trọng yếu.
Tình báo nhanh chóng được truyền tới quân trại Hòa Thượng Nguyên.
Vương Ngạn bước nhanh tới đại trướng trung quân, binh sĩ cao giọng bẩm báo:
- Vương đô thống đến!
- Mời vào!
Trong đại trướng truyền đến thanh âm chủ tướng Ngô Giai.
- Tấn Khanh, nghe nói Kim Binh rút lui? Vương Ngạn bước vào lập tức hỏi.
Ngô Giai đứng trước địa đồ, khẽ cười nói:
- Câu nói này hẳn là ta hỏi ngươi mới đúng!
Vương Ngạn có chút hồ đồ:
- Có ý gì?
- Trinh sát nhận được tình báo, một đội Bát Tự Quân tập kích bất ngờ thành Kinh Triệu, chém đầu Hoàn Nhan Lâu Thất, lương thực hậu cần Kim Binh mất sạch, đương nhiên không thể không rút lui!
- Hoàn Nhan Lâu Thất chết rồi?
Vương Ngạn trợn to hai mắt, mừng rỡ không thôi.
Hắn lập tức nhướng mày:
- Ngài nói cái gì? Bát Tự Quân làm, không thể nào! Quân đội của ta đều tại Đại Tán Quan, đâu còn Bát Tự Quân nào nữa?
- Tình báo nói như thế, cụ thể ta cũng không rõ lắm.
Ngô Giai ngừng một chút liền bổ sung:
- Dường như tướng lĩnh họ Trần suất lĩnh mấy trăm binh sĩ, ngươi suy nghĩ một chút sẽ là ai?
- Họ Trần?
Vương Ngạn bỗng nhiên vỗ ót một cái thốt ra:
- Trần Khánh, nhất định là hắn!
Rốt cuộc không kìm nén được nội tâm kích động:
- Nhất định là hắn, đô đầu trinh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hau/4492752/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.