Trần Khánh tỉnh táo nhìn qua đám kỵ binh Nữ Chân đang xông lên, bọn họ có thể rút đi từ hai bên ngõ nhỏ chật hẹp, kỵ binh chỉ có thể chạy tới lấp cửa thành, thế nhưng trên quảng trường ngoài trăm bước phía sau lưng bọn họ đứng đầu lão nhân cùng hài tử, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của đám hài tử tràn đầy nụ cười chờ đợi phụ mẫu trở về, còn những lão nhân tóc trắng xóa kia nữa.
Đem hi vọng sống ký thác vào bọn họ!
Năm trăm binh sĩ tay cầm trường mâu cùng hộ thuẫn quỳ một chân trên đất, lẳng lặng chờ đợi kỵ binh xung kích tới.
Đầu tiên là mấy trăm mũi tên như mưa rào gió lốc phóng tới, binh sĩ quân Tống giơ lên hộ thuẫn ngăn cản.
Nhưng tốc độ của kỵ binh Nữ Chân không vì bắn tên mà ảnh hưởng, bọn hắn tăng tốc phi nước đại, ánh mắt mỗi người đều lóe lên hung quang như dã thú.
Chỉ còn năm mươi bước.
Trần Khánh bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, giục ngựa tiến lên, trường thương vẩy một cái, đem thi thể không đầu của Hoàn Nhan Lâu Thất bắn lên cao ba trượng không trung, thi thể ầm ầm rơi trên mặt đất.
Nhìn thi thể bay lên rồi rơi xuống, tất cả kỵ binh Nữ Chân đều kêu gào liều mạng ghìm cương ngựa, chỉ sợ ngựa của mình sẽ đạp lên thi thể chúa công.
Trần Khánh bắt lấy cơ hội này, nghiêm nghị thét to:
- Để Nữ Chân Thát tử nếm thử sự lợi hại của dũng sĩ Đại Tống, giết!
- Giết!
Năm trăm binh sĩ nhao nhao đứng thẳng, ném đi hộ thuẫn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hau/4492751/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.