Huyền Tố một đường chạy nhanh, mạnh mẽ vận động nội lực đến mức khiến kinh mạch ẩn ẩn đau đớn. Nhưng trong lòng hắn lo lắng hai đầu, không chút nào dám tạm dừng thả lỏng, thật vất vả chạy đến trước cửa vào tháp lâm. Hắn đỡ thân cây thở hổn hển ngụm khí, liền biến hóa bộ pháp tiến vào bên trong.
Trong tháp lâm có tổng cộng chín mươi bảy tòa thạch tháp, đều cao bảy tầng. Trong đó bảy tòa Phật tháp xây theo vị trí bắc đẩu thất tinh, những thạch tháp khác thì phân bổ theo văn thù cửu cung, hình thành một cái trận thế độc đáo, có thể nói là phức tạp tinh xảo. Ngoại trừ những cái này, hình dạng phía ngoài mỗi tòa tháp giống nhau như đúc, chỉ khác biệt vài chỗ rất nhỏ, người ngoài khó nắm bắt được ảo diệu, vừa mới đi vào sợ là muốn lạc đường trong đó.
Huyền Tố vốn cũng không có bản lĩnh như vậy, nhưng mà lúc này đang thuận gió, mũi hắn lại cực kỳ linh mẫn, từ trong gió đập vào mặt mà ngửi được mùi tanh như rỉ sắt. Hắn liền biến sắc, chui vào trong bóng tối dán sát vào ngọn tháp phía trước, tựa như một con cú đêm lén lút.
Hắn rất nhanh đến gần nơi phát ra mùi máu. Tòa thạch tháp này nằm gần giữa tháp lâm, phía dưới là cánh cửa đồng khép hờ, phía trên không đốt đèn, chỉ có ánh trăng nhạt nhòa chiếu vào thân tháp, bất giác hiện ra vẻ âm trầm.
Huyền Tố không đi vào cửa, hắn đạp dưới chân một cái, tay bám rào chắn quanh thân tháp leo lên, cũng không vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586866/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.