Huyền Tố một đường chạy về này vừa gấp rút lại vừa thấp thỏm, thật vất vả mang theo Diệp Phù Sinh tránh né tai mắt, quay về đến căn phòng nơi Tả sương viện cũng đã qua giờ sửu.
Lúc này đêm lặng người vắng, Huyền Tố lau mồ hôi sớm tụ thành một lớp mỏng trên trán, lòng tràn đầy lo lắng mà đem Diệp Phù Sinh an trí ở trên giường. Hắn vươn tay tham mạch, chỉ cảm thấy người nọ khí huyết ngưng trệ, nội tức hỗn loạn, tựa như nội công nghịch hành, nhưng xem thần sắc lại như là trúng độc. Huyền Tố không biết chuyện, dĩ nhiên cũng không dám vọng động, truyền cho y một đạo nội lực nhu hòa bảo vệ tâm mạch, sau đó liền đi gõ cửa phòng Đoan Hành.
Ngoài ý liệu, Đoan Hành thế nhưng không ở trong phòng. Huyền Tố sờ lên giường cùng ấm trà đều lạnh lẽo, chỉ sợ đối phương từ lúc đi Vân Thủy đường cũng chưa trở về.
Huyền Tố nhíu mày, lại nhớ đến chuyện Diệp Phù Sinh nhắc tới ám cọc, liền không kinh động đến những đệ tử khác đang ngủ, do dự một khắc đi về hướng gian phòng Tạ Ly cùng Tiết Thiền Y đang ở.
Bởi vì Tả sương viện vốn đã kín chỗ, lúc Tiết Thiền Y từ Lộ Hoa viên dọn lại đây, Diệp Phù Sinh liền đem gian phòng của mình nhường cho tỷ đệ hai người, chính mình thì chạy đến phòng Huyền Tố chiếm một chiếc ghế dài. E ngại nam nữ khác biệt, đệ tử Thái Thượng cung cũng không lại gần gian phòng kia, Huyền Tố càng là đi đường vòng tránh xa; Hiện tại chuyện tới trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586865/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.